Lâm Hiểu Phong lúc này cao cao tại thượng ngồi trên ghế, bàn tay anh chống cầm còn ánh mắt vẫn cứ đâm đâm nhìn về phía người đàn ông đang không ngừng run rẩy dưới đất. Cố gắng hết sức giữ sự bình tĩnh trong người anh đưa tay cầm lấy ly rượu trên bàn nhấp một ngụm lớn. Có lẽ giờ phút này Lâm Hiểu Phong đang phải rất kiềm chế để không lao đến giết chết người đàn ông trước mặt.
Sau khi uống rượu một lát lâu Lâm Hiểu Phong mới có thể giữ tâm trạng mình ở tình trạng ổn định. Ngón tay anh bắt đầu gõ gõ nhịp nhàng trên tay vịn của chiếc ghế, thở hắt ra một hơi Lâm Hiểu Phong cố gắng gằn giọng hỏi:
- Chắc hẳn ông biết tại sao mình lại ở đây rồi đúng chứ?
Người đàn ông dưới đất nghe thấy giọng nói trầm thấp vang lên thì càng cơ thể vô thức run rẩy. Ông ta tuyệt nhiên không dám ngẩng đầu mà chỉ biết cúi gầm mặt xuống. Nghe giọng nói của người trước mặt ông biết mình đã ngu ngốc đụng nhầm phải người không nên chọc. Nhưng lúc này dù có hối hận thì cũng không còn kịp nữa, nghĩ vậy ông ta chỉ đành chấp nhận số phận mà gật đầu. Nhìn thấy cái gật đầu thừa nhận của người đàn ông lúc bấy giờ Lâm Hiểu Phong lại lên tiếng:
- Tôi cũng không muốn làm khó ông nên tốt nhất ông nên nói hết ra tất cả những gì mình biết. Nếu tôi phát hiện ông có nửa lời dối trá thì chắc không cần tôi phải nói ông cũng biết kết cục của bản
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thoi-gian-quay-lai-cho-anh-o-ben-em-/3423527/chuong-89.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.