Nói chuyện một hồi Vương Ý Vân bỗng cảm thấy hơi mệt, dù sao cô nàng cũng vừa mới sinh xong nên sức khỏe không tốt cũng chẳng có gì là lạ. Lâm Hiểu Phong thấy vậy thì đỡ vợ nằm xuống, anh kê gối cho cô nằm thật thoải mái rồi nói:
- Em mệt thì nghỉ ngơi đi, anh có chút việc phải ra ngoài nếu em cầm gì thì gọi điện cho anh. Anh đã cho người gọi sẵn y tá dự trù trường hợp khẩn cấp rồi, nếu có việc gì không hiểu hay thấy không khỏe thì em nhấn cái chuông trên đầu giường nha. Anh sẽ giải quyết xong việc rồi về với em và con sớm.
Vương Ý Vân nghe xong thì gật đầu rồi lim dim chìm vào giấc ngủ, việc duy nhất cô có thể thấy chính là hình ảnh Lâm Hiểu Phong xoay người rời đi trong cơn mơ màng ngủ.
Cạch
Tiếng cửa vang lên và tiếp theo sau là bầu không gian yên tĩnh, Vương Ý Vân cũng vì thế mà chìm sâu vào giấc ngủ. Bên ngoài cửa phòng Lâm Hiểu Phong đã cẩn thận bố trí 2 vệ sĩ canh cửa chưa kể còn có thêm vài chục người trong bóng tối. Nếu có bất cứ ai muốn xông vào hoặc có ý đồ gì xấu thì có lẽ cũng là có vào mà chẳng có ra. Sau khi sắp xếp xong mọi thứ lúc này anh chàng mới tạm an tâm rời khỏi bệnh viện.
Ngoài cổng bệnh viện có sẵn xe và tài xế đang chờ nên Lâm Hiểu Phong cũng chả mất thêm thời gian chờ đợi. Đối với Lâm Hiểu Phong thời gian anh ở bên vợ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thoi-gian-quay-lai-cho-anh-o-ben-em-/3419533/chuong-87.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.