Khuyên răng con trai không được Lâm lão gia và Lâm phu nhân cũng đành chịu, cả hai cùng Lâm Hiểu Phong ngồi đợi bên ngoài phòng cấp cứu. Có lẽ giờ phút này ai cũng đang âm thầm cầu nguyện, có lẽ ai cũng chất chứa hàng ngàn hàng vạn nỗi lo trong lòng nhưng không sao giải bày được. Khoảnh khắc này cả ba người chỉ hi vọng Vương Ý Vân có thể bình an, hi vọng bé con khỏe mạnh.
Thời gian thấm thoắt trôi qua, trời bên ngoài cũng từ sáng chuyển thành tối mịt, bên trong hành lang lạnh lẽo vẫn như cũ hình bóng ba con người vắng lặng ngồi đợi. Cả ba chẳng ai nói với ai câu nào dường như sợ rằng chỉ cần mở lời tất cả đều sẽ bật khóc. Họ giấu riêng tâm tư tình cảm và cả nỗi lo vào trong, dường như đây là cách tốt nhất để an ủi 2 người còn lại.
Ngồi một lúc khiến Tuyết Cầm có chút mệt mỏi, bà tựa đầu vào tường nghỉ ngơi đôi chút. Vì đã lớn tuổi lại trải qua mấy lần sinh nở nên cơ thể Tuyết Cầm dù có được chăm sóc kỹ lưỡng đến đâu cũng không thể giống như thời còn trẻ. Lâm Hiểu Phong cũng từng bảo Lâm lão gia đưa bà về nhà nghỉ ngơi nhưng Tuyết Cầm nhất định không chịu. Giờ khắc sinh tử này bà muốn ở bên tiếp thêm động lực cho con dâu, muốn làm tấm chắn bảo vệ cô thoát khỏi mọi nguy hiểm. Người ta thường hay nói khác máu tanh lòng hoặc nói mối quan hệ mẹ chồng nàng dâu là khó hòa thuận nhất. Nhưng trong căn nhà này điều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thoi-gian-quay-lai-cho-anh-o-ben-em-/3384775/chuong-78.html