Vào bên trong cửa hàng Lâm Hiểu Phong nắm đột nhiên ôm lấy eo Vương Ý Vân rồi dí sát mặt mình vào mặt cô nói:
- Anh biết em không thích cho em họ em đi cùng nên anh giúp em cắt đuôi cô ta rồi, anh có giỏi không?
Giọng điệu nũng nịu phát ra từ người đàn ông trước mặt khiến Vương Ý Vân không tin anh là chồng mình, cô mỉm cười rồi choàng tay ôm lấy cổ anh, khẽ hôn lên môi anh cô nói:
- Anh là nhất!
Cứ thế cả hai bắt đầu đi dạo quanh cửa hàng chọn đồ cần mua, cái đuôi là Tĩnh Vy cũng từ đó bị cắt trả lại không gian ngọt ngào cho hai người.
Bên ngoài cửa hàng Tĩnh Vy thấy bản thân bị bỏ lại thì vô cùng tức tối, cô ta giậm chân đỏ mặt tức đến mức bóc khói trên đầu tuy nhiên vẫn chẳng thể làm gì hơn được nữa. Ban đầu khi vừa thấy mình bị bỏ lại Tĩnh Vy cũng đã vội chạy theo phái sau muốn vào cùng nhưng không may thay lại bị vệ sĩ theo sau Lâm Hiểu Phong cản lại. Dù tức tối là thế nhưng cuối cùng Tĩnh Vy vì không thể làm được gì nên đành hậm hực bỏ đi.
Quay lại bên trong cửa hàng lúc này Lâm Hiểu Phong và Vương Ý Vân đang chọn đồ cho em bé. Đứng ở quầy quần áo và đồ dùng Lâm Hiểu Phong loay hoay một hồi cuối cùng nhìn thấy một bộ đồ khiến hai mắt anh sáng rỡ.
Bộ đồ được treo trên giá là một bộ áo liền quần dành cho trẻ sơ sinh có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thoi-gian-quay-lai-cho-anh-o-ben-em-/3376162/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.