Chiếc xe Ron-royce màu đen lao nhanh vun vút trên đường khiến Vương Ý Vân có hơi khó chịu, cô tựa đầu vào vai Lâm Hiểu Phong nhắm mắt cố nhắm mắt vượt qua cảm giác. Thấy Vương Ý Vân có biểu hiện lạ Lâm Hiểu Phong liền hỏi:
- Ý Vân, em sao thế? Chẳng phải lúc ở nhà vẫn khỏe sao? Sao giờ lại không khỏe? Anh đưa em đến bệnh viện nhé?
Vương Ý Vân nằm gọn trong vòng tay Lâm Hiểu Phong, cô nhìn anh rồi khẽ lắc đầu nhẹ nhàng bảo:
- Em không sao!
Hiếm khi anh và cô cùng nhau ra ngoài nên cô không muốn vì mình mà làm mọi thứ trở nên tồi tệ. Thật ra cô cũng chẳng bị sao cả chỉ là xe chạy nhanh quá làm cô có hơi nhức đầu.
Nhìn sắc mặt Vương Ý Vân tái nhợt khiến Lâm Hiểu Phong lo lắng, anh bối rối loay hoay mãi chẳng biết phải làm gì cuối cùng nói:
- Anh thấy chúng ta vẫn là nên đến bệnh viện đi. Để anh bảo tài xế quay đầu.
Vương Ý Vân nghe vậy thì giật nảy mình, cô vội lắc đầu xua tay nói:
- Em thật sự không sao đâu, chỉ là…
Nhìn Vương Ý Vân cứ ấp a ấp úng làm Lâm Hiểu Phong hơi nhíu mày, anh nhìn cô hỏi:
- Chỉ là sao?
- Em… xe chạy nhanh quá làm em khó chịu.
Tới đây Lâm Hiểu Phong mới thở phào nhẹ nhõm, hàng chân mày anh giãn ra thấy rõ nói:
- Sao em không nói anh biết? Lần sau nếu khó chịu nhất định phải nói anh biết đấy.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thoi-gian-quay-lai-cho-anh-o-ben-em-/3376160/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.