Thời gian thấm thoắt trôi qua thoáng cái đã đến ngày mừng thọ, cả nhà Lâm Gia hôm ấy náo nhiệt vô cùng ai cũng gấp rút bận rộn lo đủ thứ.
Lâm phu nhân hối hả chạy ra chạy vào hết xem bàn này rồi lại ghé qua bàn nọ cứ thế đi vòng vòng khắp nhà. Bà vốn là người chu toàn lại còn kỹ tính nên lo toan đủ điều, việc trong nhà chỉ cần đến tay bà đều sẽ đâu vào đấy. Nhưng cũng chính vì tính cách cầu toàn ấy nên Lâm phu nhân hay lo lắng đủ điều dẫn đến việc các người hầu bị hối chạy đến chẳng thấy mặt mũi.
Lâm lão gia đứng trong nhà nhìn ra thấy cảnh tượng này cũng chỉ đành bất lực, ai bảo ông là người cưng chiều vợ số một chứ. Thấy đám người hầu cứ hối hả vội vàng ông cũng thấy tội lắm nhưng biết sao được, từ trước đến giờ Tuyết Cầm mà muốn điều gì đều phải làm cho bằng được nên ông chỉ đành nhượng bộ. Mặc dù bề ngoài Lâm lão gia mang vẻ nghiêm nghị nhưng bên trong lại chiều vợ thương con chẳng ai bằng, có thể nói là người đàn ông tuyệt phẩm mà bao phụ nữ mơ ước.
Đứng nhìn vợ mình một hồi cuối cùng Lâm lão gia khẽ lắc đầu mấy cái, miệng ông rộ lên một nụ cười cưng chiều rồi xoay bước đi vào trong. Ông đi đến bếp mở tủ lấy ra chai rượu ngon nhất, là một chai rượu lâu năm ông không dám uống nhưng vì hôm nay là mừng thọ của Lâm lão gia tử nên ông đem ra xem như là hiếu kính.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thoi-gian-quay-lai-cho-anh-o-ben-em-/3376113/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.