Lâm Hiểu Phong đặt Vương Ý Vân nằm trên giường, cô gái nhỏ nghịch ngợm vừa chạm giường liền lấy chăn quấn khắp cơ thế rồi nằm gọn trong tấm chăn ấm áp. Nhìn Vương Ý Vân vây giờ chẳng khác gì một cục bông nhỏ, trông cô đáng yêu như thế khiến người đàn ông nào đó muốn trêu ghẹo.
Trái tim Lâm Hiểu Phong đập liên hồi khi nhìn dáng vẻ mềm mại của vợ, anh nhẹ nhàng ngồi xuống bên cạnh rồi khẽ đưa tay vén nhẹ mái tóc cô nói:
- Thật đáng yêu! Em đang muốn quyến rũ anh sao?
Vương Ý Vân nghe vậy thì trợn tròn hai mắt, vẻ mặt ngây thơ vô tội lấp ló sau tấm chăn, giọng nói ngọt ngào khẽ vang lên trong không gian tĩnh lặng:
- Em mới không thèm! Em chỉ không muốn bị anh chiếm tiện nghi thôi!
- Hửm? Chiếm tiện nghi? Anh vốn là chồng em sao lại nói là chiếm tiện nghi được?
Lời Lâm Hiểu Phong nói ra khiến Vương Ý Vân không tài nào phản bác, cô kéo chăn che khuất đầu nói:
- Không thèm nói với anh!
Thấy biểu hiện này của cô Lâm Hiểu Phong lập tức bật cười thật lớn, anh đưa tay kéo nhẹ chiếc chăn ra để lộ đôi má ửng hồng của cô gái nhỏ. Nhìn thấy Lâm Hiểu Phong đang mỉm cười với mình chẳng hiểu sao trong lòng Vương Ý Vân dâng lên một cảm giác ấm áp.
Trước giờ cô vẫn luôn mong ngóng nụ cười dịu dàng tình cảm ấy nhưng chẳng được. Bây giờ nhìn thấy được rồi lại nhịn không được bị xúc động, nghĩ đến đây nước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thoi-gian-quay-lai-cho-anh-o-ben-em-/3351666/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.