Sau khi khám thai và nhận kết quả Lâm Hiểu Phong vui lắm, anh cứ như thế cầm tấm ảnh của em bé trên tay ngắm nghía rồi cười một mình trông vừa buồn cười lại vừa hạnh phúc.
Trên xe Lâm Hiểu Phong không ngừng nói chuyện với Vương Ý Vân cứ luyên thuyên đến nỗi làm Vương Ý Vân cảm thấy có chút trẻ con. Cô nhìn người đàn ông đang vui phát ngất trước mặt trong lòng dấy lên vô vàn suy nghĩ. Rõ ràng lúc trước khi cô báo tin mang thai anh còn chẳng thèm liếc nhìn lấy một cái vậy mà giờ lại cầm ảnh nhìn rồi ngây ngốc cười.
Người đàn ông trước mặt làm Vương Ý Vân cảm thấy thật xa lạ, sự lạnh lùng tàn nhẫn chẳng còn nữa mà chỉ còn lại sự ấm áp nuông chiều. Đáng lý Vương Ý Vân phải vui vì sự thay đổi ấy nhưng ngược lại nó khiến cô rất bất an, lý do Lâm Hiểu Phong thay đổi lớn đến thế là gì? Vì sao anh lại đột ngột trở nên dịu dàng như thế? Phải chăng sự ngọt ngào ấy chỉ là nhất thời?
Hàng loạt hàng loạt các câu hỏi được đặt ra tuy nhiên Vương Ý Vân lại chẳng dám mở miệng thốt ra lấy một chữ. Sự thay đổi ấy khiến cô có chút đề phòng. Mãi nghĩ khiến Vương Ý Vân không để ý đến Lâm Hiểu Phong, cô cứ suy tư mà không biết rằng mình đang nhìn chằm chằm vào anh một cách vô định.
Thấy ánh mắt của cô gái nhỏ cứ chăm chăm hướng về mình khiến Lâm Hiểu Phong đang xem hình cũng có chút chú ý, anh ngước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thoi-gian-quay-lai-cho-anh-o-ben-em-/3351654/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.