Trong phòng thu, Tiểu Điềm đang dọn tách trà trên bàn thì nhận thấy có người bước vào, vô thức ngẩng đầu lên.
Vừa nhìn thấy anh, cô giật mình: "Phí tiên sinh?"
Vị khách mặc lễ phục trông lạnh lùng kia chính là Phí Minh Nghị, người mà cô đã lâu không gặp.
Phí Minh Nghị gật đầu, đứng ở cửa không bước vào, hỏi: "Bà chủ của cô đâu?"
Trong phòng thu yên tĩnh, như thể không có ai khác ngoại trừ Tiểu Điềm.
Tiểu Điềm đáp: "Mạnh tỷ đã ra ngoài..."
Phí Minh Nghị rũ mắt.
Tiểu Điềm bận rộn nói: "Gần đây chị ấy đi viện dưỡng lão, Mạnh tỷ thỉnh thoảng sẽ đến đó chụp ảnh miễn phí cho các cụ, nói là làm kỷ niệm cho các cụ, anh có thể đến đó, viện dưỡng lão trên đường Khang Bằng."
Phí Minh Nghị không trả lời, xoay người rời đi.
"Phí tiên sinh ——" Tiểu Điềm từ phía sau ngăn lại.
Phí Minh Nghị quay lại.
Tiểu Điềm nhìn anh bằng ánh mắt do dự, nhưng vẫn nói: "Mạnh tỷ rất thích anh..."
Phí Minh Nghị nhìn cô bé hồi lâu, nhưng không nói gì, thu hồi ánh mắt quay đi.
Tiểu Điềm nhìn bóng lưng của anh, có chút bồn chồn lo lắng.
Cô biết mình nói vậy là không thích hợp, cô cũng không biết Mạnh tỷ và Phí tiên sinh đã xảy ra chuyện gì, cũng không biết mối quan hệ giữa Mạnh tỷ và Tạ tiên sinh kia, nhưng cô không thể nhịn được.
Cô đã nhìn thấy Tạ tiên sinh đến đón Mạnh tỷ đi ăn tối. Tạ tiên sinh cũng rất tốt, Mạnh tỷ cũng có vẻ chấp nhận anh ta, nhưng cô luôn cảm thấy Mạnh tỷ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thoi-gian-nhu-ngung-lai/857521/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.