Tiếng tổng đài viên vang lên rõ ràng, lặp đi lặp lại lời thông báo. Các chiến sĩ phòng cháy chữa cháy lao về phía ga ra, cấp tốc thay đồng phục.
Cận Thời Xuyên vừa mặc đồ vừa nói với Lưu Húc và mấy người nữa: “Hôm nay các đồng chí giải ngũ rồi, không cần đi.”
“Đội trưởng Cận, lần cuối cùng làm nhiệm vụ mà, để cho chúng tôi đi đi!” Lưu Húc vớ lấy chiếc mũ bảo hộ nhìn sang phía Cận Thời Xuyên.
“Đúng đấy, đội trưởng ơi, cho bọn tôi đi nhé.” Mấy người khác cũng đã chuẩn bị sẵn sàng.
Cận Thời Xuyên gật đầu, bắt đầu phân phó: “Đội chó tìm kiếm cứu nạn đi theo sau, các chiến sĩ khác xuất phát ngay lập tức. Dương Dương nhớ dắt Bình An theo.”
“Rõ.” Các đội viên cùng đồng thanh đáp.
Chưa đến một phút, chiếc xe cứu hỏa đã ra khỏi cổng chính của đại đội, đi thẳng đến nơi xảy ra sự cố.
Giờ tắc đường buổi sáng, con đường đông đúc, hỗn loạn, những chiếc còi màu đỏ đang rú lên ầm ĩ. Cận Thời Xuyên nghe báo cáo tình hình xong, sắc mặt không tốt lắm.
Lục Phương Kỳ quay sang hỏi Cận Thời Xuyên: “Tình hình thế nào?”
“Thế lửa rất lớn, đến đó mới nói được.”
Cận Thời Xuyên cau mày. Vị trí của tòa nhà Cẩm Huy quá đặc biệt. Khu dân cư và nhà xưởng bao bọc bốn phía, giờ vẫn chưa nhìn thấy hiện trường thực tế, không thể nào dự đoán mức độ được.
Tòa nhà Cẩm Huy, khu nhà Hy Thành. Trong lòng Cận Thời Xuyên bỗng dâng lên một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thoi-gian-nhu-hen/2096222/chuong-77.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.