Từ Lai vẫn luôn thấy rất lạ lùng vì khi các bà mẹ dẫn con đi xem phim thường đều chọn xem phim hoạt hình còn người mẹ này lại dẫn một đứa trẻ mới ba, bốn tuổi đầu đi xem một bộ phim sâu sắc và có phần bạo lực.
Càng lạ hơn nữa khi cậu bé này lại xem rất thích thú và tập trung, ánh mắt đầy hiếu kỳ và khao khát.
Điều lạ lùng nhất khiến cô không thể hiểu nổi là những giọt nước mắt của bà mẹ trẻ này. Từ Lai có thể cảm nhận được nỗi đau lòng không đến từ bộ phim mà là một nỗi đau xót phát ra từ tận trong tim chảy lên trên khuôn mặt.
Cô đưa khăn giấy qua cho mẹ cậu bé. Chị ấy ngạc nhiên nhìn Từ Lai một cái rồi nhận lấy, nói khẽ mà rõ ràng: “Cảm ơn.”
Những hình ảnh cuối phim rất đẹp mắt, cảnh phim được quay từ trên xuống, nam nữ chính đứng sóng vai bên nhau ngắm nhìn mặt đất châu Phi nóng giãy, dòng sông cuồn cuộn chảy ra biển, bầy thú hoang dã đứng nhởn nhơ, mặt trời xuống, trăng nhô lên.
Dưới ánh trăng sáng và bầu trời sao, mọi người với đủ các màu da cùng quây quần bên đống lửa, thoải mái nhảy múa hát ca, uống rượu đùa vui.
Ở đây không có chiến tranh, không có đói nghèo, không có bệnh tật, không có cái chết, chỉ có vui vẻ và cuộc đời tự do.
Sau đó nam nữ chính nằm tay nhau cùng đi về phía đống lửa, cùng nhảy múa hoan ca cùng mọi người trong tiếng nói cười rộn rã.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thoi-gian-nhu-hen/2096186/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.