*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Ngày nối ngày ghi lại tháng năm kề vai, tháng tiếp tháng viết nên một thời vàng son.
Tiếng hô hào sảng vang vọng bốn phương từ lúc mặt trời còn chưa đội đường chân trời nhô lên, đến khi ánh sáng rực rỡ xé toạc chân mây, những người lính vẫn miệt mài múa quyền trên thao trường.
Ngày huấn luyện cuối cùng được cả doanh trại chào đón bằng tâm trạng vừa hưng phấn vừa căng thẳng bắt đầu.
Hôm nay, không khí của khu huấn luyện cực kỳ rộn ràng. Các đội viên mặc trang phục huấn luyện đứng trên sân tinh thần phơi phới, nhóm chó tìm kiếm cứu nạn ngồi bên con nào con nấy ý chí chiến đấu sục sôi.
Trước mặt họ ngoài đội trưởng Cận, cô giáo Từ và Bình An còn có nhiều người mặc đồng phục bình thường của cảnh sát vũ trang đầu đã hai thứ tóc.
Không chỉ vậy, xung quanh họ còn đặt chỗ này một chiếc máy quay, chỗ kia một chiếc máy quay khác, có phóng viên báo quân đội đến đưa tin đứng kề bên.
Tất cả đã sẵn sàng. Văn Khánh Quốc nói với Cận Thời Xuyên: “Bắt đầu đi!”
Cận Thời Xuyên cũng đang trong trang phục huấn luyện, quay về phía Văn Khánh Quốc chào nghiêm chỉnh theo quân lễ, cảnh này theo ý của Từ Lai thì là cực kỳ oai hùng, phi phàm. Giọng anh trầm ấm, sang sảng đáp: “Báo cáo trung đoàn trưởng. Rõ.”
Văn Khánh Quốc gật đầu. Cận Thời Xuyên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thoi-gian-nhu-hen/2096180/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.