Từ Lai trông theo cho đến khi chiếc xe việt dã màu đen biến mất hẳn khỏi tầm mắt rồi mới dắt Bình An đi vào trong tiểu khu Nam Thành.
Tiểu khu Nam Thành coi như là một trong số ít các khu nhà ở Du Giang có thang máy sạch sẽ, khoảng cách giữa hai tòa nhà rộng, mỗi tầng chỉ có hai căn hộ, rất là thoải mái.
Tiểu khu được xanh hóa nên có cảnh quan mát mẻ, cái sân cỏ to trên khu đất trống là điều thú vị nhất của nơi này, rất phù hợp với những người nuôi chó, đây cũng là nguyên nhân sâu xa khiến Từ Lai quyết định mua căn hộ ở đây.
Cách đây ba năm, Từ Lai mua nó ngay trong phiên mở bán lần đầu, việc sửa sang sau này thì nhờ Tô An Hi trông coi giúp, bị Tô An Hi cằn nhằn không ít lần, có điều mình ở thế yếu, đành để cho cô nàng thích nói gì thì nói, đánh không đánh trả, mắng không mắng lại.
Từ Lai ở trên tầng ba, vừa về đến nhà liền tháo dây cho Bình An để nó tự đi tìm chỗ uống nước.
Từ Lai đặt bữa ăn muộn của Bình An xuống sàn nhà, cu cậu ngồi ngay ngắn, nhìn chằm chằm muốn thủng cả cái bát nhưng chưa có lệnh nó vẫn chưa được ăn!
Đôi mắt cậu chàng trông mong nhìn đồ ăn một cái rồi lại nhìn Từ Lai cái nữa, dáng vẻ đó trông thật hài hước.
Từ Lai bật cười, ra lệnh: “Bình An, ăn đi.”
Lập tức cu cậu ăn cuống lên như thể ma đói, đúng là một bữa ăn ngon lành!
Từ Lai cũng chưa ăn,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thoi-gian-nhu-hen/130286/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.