*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Tháng Bảy, mặt trời chói chang như lửa. Giữa trưa, không khí nóng hệt lò thiêu, từng làn hơi nóng hầm hập càn quét thành phố Du Giang nằm ở miền Nam. Đô thị phồn hoa bị bao vây bởi cái nóng ngùn ngụt như thiêu như đốt đến nỗi người dân khổ sở phải than trời, chửi bới cho hạ hỏa.
Từ Lai mới từ siêu thị ra thì thấy rất nhiều người đang đổ xô chạy về phía giao lộ trước cửa. Có một người chạy chầm chậm ngang qua cô, vừa di chuyển vừa gọi điện thoại nói: “Quái quỷ thật, trời đúng là nóng có một không hai rồi, nghe nói đằng trước có một cái xe đang dừng chờ đèn đỏ thì tự bốc cháy, đợi tí tao trực tiếp cho mày coi!”
Lúc cậu thanh niên liếc qua Từ Lai, cặp mắt lập tức phát sáng, kề mặt vào điện thoại gửi một tin nhắn thoại: “Chao ôi, tao kể mày nghe, tao vừa thấy một mỹ nhân đấy, nhìn lướt qua còn tưởng là gặp ngôi sao cơ!”
Lập tức điện thoại cậu ta nhận được một tin nhắn thoại đáp lại: “Thôi đi, có đẹp đến vậy không? Nói suông thì ai tin.”
Cậu thanh niên lập tức trả lời: “Không lừa mày đâu, đẹp thật đấy, cô em đi sửa mặt nhà mày chỉ có mà hít khói nhé.”
“Đệt, Lâm Lâm nhà tao chỉ đi bấm mắt hai mí thôi mà, mày đừng có động tí là lôi ra nói thế chứ?” Người kia lập tức đốp lại, giọng cáu kỉnh, “Nói không chừng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thoi-gian-nhu-hen/130280/chuong-1-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.