Chuyển ngữ: Lynx
Beta: Mạc Y Phi
Hướng Noãn bĩu môi nói: “Anh nghĩ đi đâu vậy, sao em lại có thể coi là thật?"
Trần Ứng Hổ thở phào nhẹ nhõm.
Vì vậy Hướng Noãn lặng lẽ ăn cơm, động tác yên tĩnh, giống như một con mèo nhỏ xinh đẹp, đúng là cảnh đẹp ý vui. Ăn cơm một lúc, đột nhiên cô hỏi Trần Ứng Hổ: “Nếu hợp thành một đội có bốn người chúng ta, anh nói xem, còn ai có thể nhỉ? Đàn anh Thẩm được không?”
Trần Ứng Hổ: …
Rõ ràng là tưởng thật mà!
Anh ta lặng lẽ liếc nhìn Lâm Sơ Yến, phát hiện Lâm Sơ Yến đang lườm mình, ánh mắt cực kỳ không thân thiện.
Hoảng sợ nên tay buông lỏng một chút, càng cua rơi vào trong đĩa.
“Bây giờ anh đang truyền hình trực tiếp rất tốt.” Anh ta nói nhỏ: “Vẫn chờ kiếm tiền trả nợ.”
“À.” Vẻ mặt Hướng Noãn hơi thất vọng.
Lâm Sơ Yến nhắc nhở cô: “Đánh giải chuyên nghiệp cần nghỉ học.”
Hướng Noãn khó hiểu nhìn anh: “Em còn chưa nói muốn đi, anh nghĩ gì vậy?”
“Muốn đi chính là heo.”
“Anh mới là heo! Lâm Sơ Yến, có người đối xử như vậy với bạn gái sao?”
Lâm Sơ Yến ôm trán, dở khóc dở cười.
Trần Ứng Hổ đột nhiên cắn một cái càng cua phát ra tiếng kêu ken két.
Hai người hơi bất ngờ nhìn về phía anh ta, thấy ánh mắt anh ta lúc này như đang bắn điện, vẻ mặt đầy hung dữ.
“Tôi cảnh cáo hai người.” Trần Ứng Hổ nói, “Chó độc thân cũng biết cắn người.”
…
Buổi tối Lâm Sơ Yến đưa Hướng Noãn về ký túc xá. Lâm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thoi-gian-ngon-ngot/1795969/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.