Chuyển ngữ: Lynx
Beta: Mạc Y Phi
Hướng Noãn bị một tên khốn nạn nắm tay, trực tiếp đi ra khỏi trường học.
Cô kì quái hỏi: “Chúng ta không đi ăn cơm à?” Chẳng lẽ ngày đầu tiên lại phải nhịn đói chúc mừng sao…
Lâm Sơ Yến đáp: “Đi đến nhà ga trước, đón người ăn chung.”
“Ai đến vậy?”
“Lãng Quên.”
“Oa!!!” Hướng Noãn vừa nghe liền hăng hái, khoa trương che miệng: “Là Lãng Quên mà chúng ta biết sao?”
Lâm Sơ Yến cúi đầu nhìn cô, giọng nói không quá thân thiết: “Lúc em ở cùng với anh sao không vui vẻ như vậy nhỉ?”
Tay Hướng Noãn còn bị anh nắm, nói xong, anh dùng ngón tay véo tay cô một cái, mượn điều này biểu đạt sự không vui.
Mặt cô nóng lên, xoay mặt, nói nhỏ: “Anh có thể so sánh với Lãng Quên à?”
“Sao lại không thể so sánh?”
“Điêu Thuyền của anh solo có thắng nổi Luna không?”
Lâm Sơ Yến tuyệt đối không nghĩ đến việc cô nói như vậy. Trò chơi này thật là âm hồn bất tán mà. Thật ra thì anh và Lãng Quên cũng từng solo một lần, thắng bại là chuyện thường tình của nhà binh, chính anh cũng sắp quên luôn. Tuy nhiên thắng thua không phải trọng điểm, trọng điểm rõ ràng là…
Lâm Sơ Yến lên tiếng: “Có cần anh nhắc em một lần nữa không, bây giờ anh là bạn trai của em.”
“Hừ hừ.”
“Cho nên em phải đứng bên cạnh anh vô điều kiện.”
Loading...
“Thức ăn cho chó.”
“…”
Được rồi, cô chơi với Dương Nhân kia đúng là học được mấy từ rất hay.
Lâm Sơ Yến buông tay cô ra, giơ tay sờ đầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thoi-gian-ngon-ngot/1795966/chuong-70.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.