Chuyển ngữ: Lynx
Beta: Mạc Y Phi
Hướng Noãn đi chậm lại, chậm rãi xoay người nhìn anh.
Tuyết vẫn còn rơi. Hai người cách nhau khoảng một cánh tay, cô nhìn khuôn mặt đẹp trai của anh xuyên qua màn tuyết trắng.
Lâm Sơ Yến nháy mắt, như dòng nước ấm, dịu dàng bình tĩnh, không lạnh không nóng mà rất vừa đủ.
Hướng Noãn hơi khó hiểu. Cô nhẹ nhàng rút cánh tay ra, nheo mắt lại.
“Lâm Sơ Yến.” Cô híp mắt gọi tên anh, khẽ cong môi: “Không phải anh thầm mến tôi đấy chứ?” Bởi vì không xác định nên lúc nói cô cũng chần chừ.
Nhưng hàm ý chất vấn rất rõ ràng.
Lâm Sơ Yến sửng sốt: “Hả?”
“Tôi cảnh cáo anh. Anh đừng thầm mến tôi. Nếu mà anh thầm mến tôi, tôi sẽ...” Hướng Noãn nghĩ đến khả năng này, lập tức vui vẻ: “Cười nhạo anh!”
Lâm Sơ Yến buồn cười, cúi đầu nhìn cô: “Cô đừng tự mình đa tình.”
Hướng Noãn cũng cảm thấy mình nghĩ quá nhiều. Nhưng cái nháy mắt vừa rồi... cô cảm thấy thật kì lạ. Tuy vậy, như Lâm Sơ Yến đã nói, đây cũng không phải vấn đề lớn lao gì nhỉ? Cái từ đó đâu phải cô nói trước đâu...
Hướng Noãn hơi ngượng ngùng vì tự mình đa tình. Cô không để ý đến anh nữa, xoay người, chậm rãi bước đi trên con đường mòn ẩm ướt tuyết đọng.
Lâm Sơ Yến đi sau lưng, dường như còn chưa muốn bỏ qua, liều mạng chế giễu cô: “Rốt cuộc tại sao cô lại cảm thấy tôi thầm mến cô?”
“Có quá nhiều người theo đuổi tôi, tôi trông gà hóa cuốc không được sao?” Hướng Noãn không muốn tiếp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thoi-gian-ngon-ngot/1795930/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.