[Noãn Noãn]: Vậy anh hát trước đi.
Gửi xong tin nhắn, Hướng Noãn âm thầm khinh bỉ bản thân: Đáp lại nhanh như vậy làm gì, đáng ra phải dè dặt một chút chứ!
Hai người tiếp tục lên QQ nói chuyện, Sơ Yến trực tiếp hỏi cô: “Hát bài gì?”
“Còn được chọn à?”
“Vậy có muốn nghe tôi hát không đây?”
Hướng Noãn không nghĩ ra bài nào để bắt anh hát, vì vậy đành nói: “Anh cứ hát bài nào mình hát tốt là được.”
“Tôi hát được rất nhiều bài.”
Không khiêm tốn gì cả. =.=
Hướng Noãn nảy ra một ý kiến: “Anh thử mở phần mềm âm nhạc, xem bài hát nào đang đứng đầu thì hát.”
“Ừ.” Sơ Yến ngừng một lúc, mở danh sách bài hát ra, sau đó anh nói: “Ngôi sao sáng nhất bầu trời đêm.”
Bài này Hướng Noãn đã từng nghe, rất êm tai. Ban đầu chỉ có một ban nhạc nhỏ hát, sau đó nổi tiếng nên rất nhiều người tìm rồi cover lại. Hướng Noãn cảm thấy phiên bản gốc vẫn hay nhất.
“Bây giờ cô có thể vểnh tai lên.” Sơ Yến nói.
Hướng Noãn muốn nôn: “Tôi không phải thỏ.”
Sơ Yến hát.
Không có nhạc đệm, trong tai cô chỉ có giọng của anh. Hình như sợ quấy rầy người khác nên giọng anh hơi nhỏ.
“Ngôi sao sáng nhất bầu trời đêm, có nghe rõ hay không
Con tim cô độc và than thở của tôi
.....”
Loading...
Anh đột nhiên hát làm Hướng Noãn không kịp phản ứng, chờ anh hát hai câu, toàn bộ sự chú ý của cô đều đặt trong tiếng hát.
Thật thần kì.
“Tôi nguyện cầu với một tâm hồn trong sáng
Và lệ rơi trên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thoi-gian-ngon-ngot/1795907/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.