Edit: V.O
Giờ phút này, bên trong sảnh, trên thảm đỏ, Trình Phi dịu dàng vươn tay ra, nhìn Cố Vãn bên cạnh.
Cố Vãn nhíu mày lại, do dự duỗi tay ra, tùy Trình Phi dắt mình đến bên cạnh mục sư tiến hành tuyên thệ.
"Vãn Vãn, anh yêu em, sau này bất kể em biến thành dạng gì, anh cũng sẽ làm bạn ở bên cạnh em, không rời không bỏ! Vậy, em có đồng ý gả cho anh không?"
Trên mặt người đàn ông anh tuấn hiện đầy vui vẻ, con ngươi thâm tình kia nhìn về phía Cố Vãn, lời hứa hẹn trong miệng chính là thứ ba năm này Cố Vãn cả ngày lẫn đêm tha thiết ước mơ, nhưng người nọ lại không cho được.
Bây giờ thật vất vả nghe thấy, nhưng được nói ra từ trong miệng một người khác.
Cô nên cảm thấy may mắn, hay là không may mắn?
Nước mắt xoạch xoạch rơi xuống.
Trình Phi nhìn bộ dạng của cô, đau lòng vươn tay lau nước mắt cho cô, khách dưới đài cũng rối rít ồn ào hô hào.
Ai cũng cho là Cố Vãn cảm động, nhưng không có ai biết, cô khóc vì Bạc Lương ở dưới đài nhìn mình, cũng bởi vì ba năm qua cô phó thác nhầm người, chua xót mà khóc.
Nắm lấy tay Trình Phi, chậm rãi mở miệng: "Em đồng ý."
"Choang", dưới đài, Bạc Lương uống cạn ly rượu, hung hăng đập ly sâm panh xuống đất phát ra tiếng vang chói tai.
Cái nhẫn cưới giật từ trên tay Cố Thanh xuống đang được đặt ở trong túi chỗ ngực anh, nhưng bây giờ lại cấn đến đau tim.
...
"Oẹ —— "
Sau khi hôn lễ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thoi-gian-lanh-leo/1499466/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.