Tp. HCM, 08/08/19
Editor: Xiao He
Sau khi về tới ký túc xá, chuyện đầu tiên Thời Quang làm chính là nhắn tin thông báo đã tới nơi toàn cho chú Úy biết: Con đã tới nơi, cảm ơn chú đã đưa con về.
Cả đoạn đường Úy Minh Hải đều đang chờ tin nhắn của Thời Quang, thấy tin nhắn tới, ông lập tức trả lời: Về sau không cần khách sáo với chú như vậy, nghỉ ngơi sớm đi.
Thời Quang để túi xuống, lại gọi điện cho Thời Cảnh Nham, cô sợ mọi người trong ký túc xá nghe được, liền đi ra ngoài hành lang, nhỏ giọng: "Vừa rồi em ở trong thư viện, di động để chế độ im lặng."
Thời Cảnh Nham "Ừ, ăn cơm tối chưa?"
Thật ra cô không ăn, Thời Quang nói "Đã ăn lâu rồi."
Hôm nay là thứ tư, cô sẽ đi học bù nên Thời Cảnh Nham sẽ không phát hiện điểm khác biệt, nhưng thứ sáu với thứ bảy thì phải làm sao bây giờ, cũng không thể lần nào đi cũng lấy lý do đi dạo phố với bạn học được.
Thời Cảnh Nham khẳng định sẽ phát hiện ra, cô giãy giụa một lát, "Anh, cuối tuần này em ở lại trường, trường học quản sinh viên năm nhất gắt lắm, hơn nữa, em cũng muốn đi thư học học bài, chiều thứ bảy hoặc chủ nhật em về nhà được không?"
Thời Cảnh Nham biết cô chịu áp lực rất lớn, phải giành được học bổng, cũng muốn mình nhanh chóng độc lập tài chính.
Anh cũng không làm khó cô, "Được rồi, em tự sắp xếp thời gian đi, đừng cố quá."
Thời Quang "Không đâu."
Chất giọng ấm áp của Thời Cảnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thoi-gian-khong-nghe-loi/63140/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.