Editor: Xiao He 
Lý do Thời Cảnh Nham muốn chiếc nhẫn rất đơn giản, đeo lên có thể phòng ngừa hiểu lầm không cần thiết. Về phần Thời Quang, cô không cần phải đeo, nếu cô đeo, không chỉ có ông bà nội, bạn học sẽ không ngừng hỏi cô. 
Anh không yêu cầu nhiều, "Em mua tầm chín trăm đồng là được." 
Thời Quang hỏi: "Vì sao phải mua giá chín trăm? Có ý nghĩa gì sao?" 
Thời Cảnh Nham: "Bạn bè anh không ít người nhận được nhẫn từ vợ rồi, giá rẻ nhất cũng là tám trăm, anh muốn có giá hơn bọn họ một chút." 
Thời Quang: "..." 
Cô cười nói, "Vậy em sẽ mua cho anh cái nào hơn một ngàn, để anh đắc ý một chút." 
Chỉ tiếc là trong thẻ cô hơn một ngàn cũng không có. 
Tiền lương gia sư đều đã xài hết rồi, lần trước mua một cái bật lửa cho Úy Minh Hải, trong thẻ chỉ còn dư lại ba chữ số, căn bản là không đủ để mua một chiếc nhẫn. 
Cô quyết định, "Lát nữa trước khi qua biệt thự bên đó, em sẽ về nhà một chuyến." 
Thời Cảnh Nham nhìn cô: "Mới sáng sớm tìm cái người Úy Minh Hải kia làm gì?" 
Thời Quang: "Cầm thẻ bạch kim của ba cho em về, lần trước giận dỗi em đã trả lại rồi." Cô quyết định: "Mua cho anh cái nào đáng giá một chút, chờ khi nào em nhận được học bổng sẽ trả lại cho ba." 
Cô còn muốn đi dạo mua vài cái áo sơ mi cho anh, dù sao cũng cần cái thẻ kia, hôm nay tiện thể cầm 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thoi-gian-khong-nghe-loi/2078302/chuong-76.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.