Tp.HCM, 19/11/19
Editor: Xiao He
Thời Quang không nỡ cắn đau anh, vội vàng thả ra, Thời Cảnh Nham nắm vuốt cằm cô, cô không bao giờ vô cớ cắn anh cả, vết cắn này giống như đang giải tỏa tức giận trong người vậy.
"Anh lại làm gì khiến em không vui rồi?"
Thời Quang: "Anh có làm gì đâu, em chỉ cố ý nghịch ngợm vậy thôi, không được sao?" Cô nắm lấy cổ áo sơ mi của anh.
Thời Cảnh Nham bất đắc dĩ cười một tiếng, "Được chứ."
Anh không quên thời gian lúc nãy, "Ở dưới lầu gặp được Úy Lam rồi sao?"
Thời Quang: "Em chỉ lo nhìn đường, không để ý thấy."
Cô nói như vậy tức là có gặp rồi.
Anh nhớ mẹ mình đã từng nói, trong nhà anh có một bình dấm vô cùng chua. (*)
(*) Chỉ những người cực kì ghen tuông.
Thời Quang cài lại cúc áo trên cổ áo sơ mi của anh, vỗ nhẹ: "Sau này đến công ty phải cài hết cúc áo lên, anh cứ để hờ hững như vậy, lộ hết, ảnh hưởng đến những người khác."
Thời Cảnh Nham: "...Nhớ rồi."
Chưa quá vài giây, Thời Quang mở hai nút trên cùng của áo sơ mi cho anh, "Lúc em tới thì anh có thể chủ động cởi ra được nha." Cô thích nhất là nhìn thấy hầu kết của anh, nếu cài hết nút áo lên thì lại không thấy được rồi.
Thời Cảnh Nham bật cười, nhưng cũng phải cố gắng trả lời cô, "Ừ."
Thời Quang giày vò anh một lúc, sau đó nhìn anh không chớp mắt, Thời Cảnh Nham báo cáo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thoi-gian-khong-nghe-loi/2078295/chuong-69.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.