Tp.HCM, 15/10/19
Editor: Xiao He
Hương hoa hồng tràn ngập trong xen, trên những cánh hoa hồng còn óng ánh những giọt nước.
Thời Quang dùng đầu ngón tay gảy giọt nước, lành lạnh.
Úy Minh Hải nhìn biểu cảm say mê của con gái mình, trong chớp, ông nhói lòng một cái, sau đó ông luôn nhìn bó hoa hồng kia đến xuất thần.
Thời Quang bỗng nhiên ngẩng đầu hỏi ông: "Sao ba không hỏi ai tặng hoa cho con?"
Úy Minh Hải: "Còn có thể là ai nữa?"
Thời Quang nhận ra ông không hề hào hứng, thậm chí có chút sa sút, loại cảm giác này không phải là thành kiến hay ghen ghét với Thời Cảnh Nham.
Cô nhẹ nhàng gọi ông thêm lần nữa: "Ba?"
Ánh mắt Úy Minh Hải nhìn đóa hoa thu hồi lại, "Hả?"
"Sao vậy ạ?"
"Không có gì."
Úy Minh Hải đưa tay nhẹ nhàng vuốt ve cánh hoa, an tĩnh một lát, nói với Thời Quang: "Ngày sinh nhật của ba, chúng ta cùng nhau đi thăm mẹ con đi."
Thời Quang gật đầu, "Sáng hôm đó chúng ta liền đi, nói cho mẹ biết là sinh nhật ba."
Thật ra cô muốn tới thăm mẹ sớm hơn, nhưng sợ ba buồn lòng, cô vẫn chưa dám nhắc tới.
Thời Quang giật mình nhận ra, thái độ khó hiểu của ba là do nhìn hoa mà nhớ tới mẹ, cô hỏi: "Mẹ cũng thích hoa hồng tươi ạ?"
Giọng Úy Minh Hải khàn khàn: "Ừ."
Hẳn là thích.
Trước đây cô ấy nói với ông, cô dị ứng với phấn hoa.
Nhưng vừa rồi, ký ức ông hiển ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thoi-gian-khong-nghe-loi/2078277/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.