Editor: Minh
Buổi sáng, sau khi ăn điểm tâm xong Diệp Mỹ Linh mang theo túi sách chạy xuống lầu, cho tới bây giờ mẹ Diệp chưa bao giờ nhìn thấy cô vui vẻ đi đến trường như vậy.
Nhìn thấy Chung Nhất Minh đã đợi mình ở dưới lầu, không biết anh đợi lâu chưa, cô có chút ngượng ngùng hỏi: “Chờ đã lâu chưa?”
“Không, vừa tới.” Chung Nhất Minh nhìn thấy vệt sữa bò màu trắng ở khóe miệng của Diệp Mỹ Linh, cười cười, giơ tay lên lau giúp cô, nói: “Mèo hoa nhỏ.”
Sau khi anh lau xong, thả tay xuống ngưới, Diệp Mỹ Linh đỏ mặt cúi thấp đầu.
Anh nhìn ra được cô đang rất xấu hổ, thế là nắm tay cô nói: “Đi thôi.”
Cứ như vậy, hai người nắm tay nhau cùng đi đến trường.
“Đúng rồi, tối hôm qua mình trốn học, có phải chủ nhiệm lớp biết rồi đúng không.” Diệp Mỹ Linh có chút lo lắng hỏi.
“Ừm, biết rồi.” Giọng nói anh nhàn nhạt.
“A? Vậy là hôm nay mình phải chạy ba vòng xung quanh sân trường sao?” Vẻ mặt thiếu nữ kinh ngạc, mang theo một chút tuyệt vọng.
“Mình đã nói với thầy, lúc cậu đến trường cảm thấy không thoải mái, mình đưa cậu về nhà.” Chung Nhất Minh cười nói.
“Như vậy cũng được sao?” Diệp Mỹ Linh cảm thấy lừa gạt người khác thật không đúng.
“Mình đi đến muộn nửa tiếng, cũng phải nghĩ cớ chứ? Cũng không thể nói thẳng với thầy là mình chạy đến dưới nhà cậu, muốn hẹn hò được?” Ánh mắt anh ra vẻ vô tội nhìn cô nói.
Diệp Mỹ Linh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thoi-gian-hen-ho-mot-tuan/3062922/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.