“Anh nhìn em như vậy làm gì?” Thư Hạ bị anh nhìn hoảng hốt “Sao em thấy có vài người cứ hay nghĩ nhiều thế nhỉ? Chỉ là bạn hay chơi game cùng thôi mà.”
Thích Phỉ Nhiên không nói chuyện, cầm bánh củ cải đi vào phòng ngủ. Thư Hạ đứng nguyên tại chỗ, cầm hai cái bánh còn lại thở dài.
Tối thứ sáu, hai người bị Thư Diệu Chi réo không chịu nổi phải về nhà ăn bữa cơm. Lúc trên xe, Thư Hạ luôn miệng ra hẹn với Thích Phỉ Nhiên “Không được nhìn em chằm chằm, không được động tay động chân với em, càng không được nói chuyện… Không được… Chúng ta quay về đi, em không muốn đi nữa.”
Thích Phỉ Nhiên không hiểu “Vì sao?”
“Em thấy anh chắc sẽ nhịn được nhưng em thì không… Yêu đương vụng trộm sau lưng cha mẹ khó khăn quá, khó khăn quá!”
Thích Phỉ Nhiên nắm lấy tay cậu “Không sao, nhiều lắm chỉ hai tiếng thôi, chịu đựng một chút là được.”
Thư Hạ nắm ngược lại tay anh, tay Thích Phỉ Nhiên vô cùng đẹp, thon dài trắng trẻo, là một đôi tay cần được bảo vệ. Thư Hạ bóp bóp, Thích Phỉ Nhiên có chút buồn, Thư Hạ nhận ra, không nắm nữa mà xòe tay so sánh. Tay cậu cũng đẹp, nhưng khi so với Thích Phỉ Nhiên thì vẫn như một cái chân gà, vừa ngắn vừa khô.
Vốn là một anh đẹp trai có lòng tự tin, sao yêu đương rồi lại thấy mình chả ra làm sao thế này?
Đầu sỏ gây nên chính là Thích Phỉ Nhiên, có một đối tượng so sánh như thế, sao lại không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thoi-gian-cung-toi-yeu-em/1917332/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.