Thích Phỉ Nhiên không hỏi Thư Hạ chuyện xảy ra hôm đó, anh vẫn nuông chiều Thư Hạ, nhưng Thư Hạ nghĩ, giống như có gì đó đã thay đổi. Cậu truy hỏi anh mấy lần nhưng Thích Phỉ Nhiên đều nói không sao, qua mấy hôm thì đột nhiên nói với Thư Hạ mình muốn đi công tác.
Đi công tác không cho cậu theo, Thư Hạ đã không vui, lúc giúp anh thu dọn hành lí, cậu lại còn phát hiện mình quan tâm đến Thích Phỉ Nhiên quá ít, không biết anh hay mặc loại quần áo nào, dùng đồ gì. Thích Phỉ Nhiên lại không chủ động nói chuyện, cậu chỉ đành tự mình thu dọn.
Cứ thế, vô tri vô giác mà giấu đi tất cả các cảm xúc của mình, khiến bản thân khó chịu, người khác cũng khó chịu.
Thư Hạ giận dỗi ngồi trong phòng khách, Thích Phỉ Nhiên trước khi ra khỏi cửa còn đứng ở đó một lúc lâu. Thư Hạ chờ anh nói tạm biệt với cậu nhưng Thích Phỉ Nhiên chỉ đóng cửa lại rồi đi mất. Thư Hạ vừa tức vừa buồn. Cậu không hiểu sao tự nhiên lại biến thành như bây giờ, hai người chiến tranh lạnh hay sao? Chiến tranh lạnh xong có phải muốn chia tay không? Vì sao chứ? Vì sao không cho cậu thời gian chuẩn bị tâm lí trước chứ?
Cậu tủi thân muốn chết, thế nhưng vẫn phải đi làm. Thích Phỉ Nhiên không ở nhà, công ty chả có tí hấp dẫn gì, cậu sau khi làm xong việc liền ngồi đợi giờ tan tầm.
Thích Phỉ Nhiên bay chiều, cách thời gian máy bay cất cánh còn một tiếng đồng hồ. Thư
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thoi-gian-cung-toi-yeu-em/1917325/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.