Thư Hạ đến chỗ Thích Phỉ Nhiên làm việc một tuần, tất cả đều thuận lợi. Tính cách cậu từ nhỏ đã được người yêu thích nên rất nhanh đã thân thiết với mọi người, nhất là Từ Tự Lai và cô nàng vẫn thường cho cậu đồ ăn vặt, vừa mới tốt nghiệp đại học, giờ đang đảm nhiệm chức lễ tân trước phòng giám đốc. Ba người họp thành một nhóm nhỏ, tạo cái nhóm chat, lúc làm việc thường len lén nói chuyện phiếm.
Như Ý: Tôi vừa thấy giám đốc Thích đi ra, Thư Hạ, cậu mau tới đây, tôi vừa mua bánh kem phô mai, ăn ngon lắm!
Xá Dư: Không đi, vừa ăn vụng đồ ăn vặt của Thích Phỉ Nhiên rồi, ngồi thở tí đã.
Thanh Phong Tự Lai: Tôi muốn ăn… Nhưng mà giám đốc Dương không ra ngoài, tôi không dám đi QAQ
Xá Dư: Sao cậu sợ anh ta thế, đừng có làm nô lệ cho con người, khởi nghĩa đi, đổi lấy thức ăn ngon!
Như Ý: Thư Hạ, giám đốc Thích về, nhanh chuẩn bị!
Thư Hạ còn chưa kịp xem xong tin nhắn, Thích Phỉ Nhiên đã đẩy cửa bước vào. Thư Hạ ngồi trên ghế, nấc một tiếng vang vọng cả phòng.
Thích Phỉ Nhiên ngẩn người, thấy túi đồ ăn vặt trên bàn Thư Hạ thì không nói gì, Thư Hạ che miệng lại, nhịn nấc đến đỏ bừng mặt.
Thích Phỉ Nhiên ho một tiếng “Tối nay đi ăn với khách, cậu đi cùng đi.”
Thư Hạ gật đầu, nhìn Thích Phỉ Nhiên không để ý mình thì lớn tiếng hô “Được!”
Trước đây cậu đã theo cha cậu đi ăn mấy lần, nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thoi-gian-cung-toi-yeu-em/1917290/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.