Chương trước
Chương sau
Đường Tâm Lạc nghe xong, liền biết Tô Tình đang phiền cái gì.
Kiều thị hợp tác với Đường thị, vì người xuất nhiều vốn hơn là Kiều thị, cho nên bộ phim cũng nghiêng về Kiều thị hơn.
Kiều Mạc Hàn là tổng giám đốc của Kiều thị, tính tình phong lưu không câu nệ, tà mị mê người, tình nhân bên ngoài không ít.
Kiều Mạc Hàn, người này, hồng nhan tri kỷ vô số, phụ nữ của anh cưng chiều cũng vô số.
Nhưng lại không phải dạng người chung thủy.
KHông thích, thì không lưu tình. Nhưng nếu yêu thích, thì cưng chiều hết mực.
HIện tại trong đoàn phi, vừa vặn có một diễn viên được Kiều thiếu sủng ái.
"Tâm Lạc, Đổng Nhã Như ngoại trừ khuôn mặt hơi đẹp một chút, dáng người cũng hơn người khác một chút, còn lại đều bình thường. Cậu nói xem Kiều thiếu có phải mắt mù hay không, làm gì mà nhất định phải nhét bao cỏ này vào đoàn phim của chúng ta!"
Đổng Nhã Như là nữ phụ số hai, từ hôm qua tới giờ, Tô Tình luôn phàn nàn với cô về chuyện này.
"Tiểu Tình, cậu đừng nóng, trong giới giải trí chính là như vậy, quan hệ phức tạp, cậu cứ không quan tâm đến cô ta đi...Này, uống nước ấm đi cho thông giọng."
Đườnng Tâm Lạc thuận tay đưa nước ấm cho Tô Tình.
Tô Tình tiếp nhận, nhấp một miếng, lại cúi đầu nhìn chén nước của mình, đột nhiên nghi ngờ nhìn Đường Tâm Lạc.
"Không đúng, từ khi nào mà cậu thích uống trà táo đỏ vậy...Tâm Lạc, đây không phải phong cách của cậu nha? Còn cái chén này, sao mình thấy quen quen thế nào ý."
Đường Tâm Lạc nghe Tô Tình nói, chột dạ cười cười.
Tô Tình là bạn tốt nhiều năm của cô, làm sao không nhìn ra cô đang chột dạ.
"Thành thật khai báo sẽ được khoan hồng, nói, đây là của ai.."
KHông đợi Đường Tâm Lạc nói, đột nhiên Tô Tình la lên:
"A, mình nhớ ra rồi, đây là chén của Việt Trạch, hôm qua mình thấy anh ta cầm trên tay."
Lần này Đường Tâm Lạc muốn phủ nhận cũng không thể rồi.
Thế là, cô kể cho Tô Tình nghe mọi chuyện, từ chuyện khăn quàng cổ bị Lục Dục Thần phát hiện, đến chuyện Việt Trạch đưa nước cho cô.
"Chậc chậc, Tâm Lạc...Nhìn không ra, lão công nhà cậu bình thường hung thần ác sát, thế mà lại lại một cái bình dấm chua."
Tô Tình không biết giao ước của Đường Tâm Lạc và Lục Dục Thần, nên nghĩ Lục Dục Thần là chồng của Đường Tâm Lạc.
"Bất quá, cậu cẩn thận chút, cậu làm vậy là đang đùa với lửa đấy. Nếu bị tên ác ma kia biết, cậu nhận đồ của Việt Trạch, khụ khụ, chỉ sợ cuộc sống không dễ chịu nha."
Chuyện này còn cần Tô Tình nhắc nhỡ sao.
KHông cần cô nói, Đường Tâm Lạc cũng có thể tưởng tượng ra rồi, nếu Lục Dục Thần biết, sẽ phản ứng như thế nào.
Cho nên, vừa rồi cô mới cố ý đi tìm Tô Tình.
Đường Tâm Lạc đeo bao tay sửi ấm cho Tô Tình, nói:
"Ai nói đây là cho mình, giờ bao tay sưởi ấm này đang trên tay của cậu, nước kia cậu cũng uống. Tiểu Tình, đợi lát nữa nhìn thấy Việt Trạch, nhớ cảm ơn người ta nha."
Nếu không thể cự tuyệt, vậy thì chuyển giao cho Tô Tình.
Ừm, như vậy liền không liên quan đến cô rồi.
"Ok baby, không nghĩ tới cậu cũng giảo hoạt vậy nha..Lại nhét "tang vật" cho mình..."
Hai thiếu nữ đang nói cười toe toét trong phòng nghĩ, thì cùng lúc đó, ở bên trong phòng nghỉ khác, Việt Trạch đang nghe người đại diện báo tin.
"Thiếu chủ, dựa theo lệnh của ngài, tin tức kia chúng ta không chặn lại. Chắc rất nhanh sẽ lan truyền khắp internet."
Blanco dò xét thần sắc của Việt Trạch.
Việt Trạch ngồi trên ghế sofa, sắc mặt trầm lãnh, ánh mắt sâu không đáy, gần như làm người khác không nhìn ra suy nghĩ của anh.
Blanco thật sự không hiểu.
Rõ ràng thiếu chủ đã điều tra Đường Tâm Lạc, biết cô ta đã kết hôn, vậy sao lại không ngăn những hình ảnh kia lại, để người khác vạch trần.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.