Chương trước
Chương sau
Tô Tình bị bắt vào cục cảnh sát, ở chỗ này thấy Lục Kình Hạo, Đường Tâm Lạc theo bản năng liền cho rằng, đây là Lục Kình Hạo vì trả thù chính mình mà hại Tô Tình.
Nghĩ đến bạn tốt vừa trở về đã bị chính mình liên lụy, ánh mắt cô nhìn Lục Kình Hạo so với dĩ vãng càng kiên quyết hơn.
Lục Kình Hạo bị đôi mắt xinh đẹp của cô trừng, nếu là trước kia đã sớm tức giận.
Nhưng hiện tại anh ta lại cảm thấy, Đường Tâm Lạc hờn dỗi như vậy lại ngoài ý muốn xinh đẹp!
Hai người đang giằng co, Tô Tình đã bị cảnh sát mang ra.
“Tâm Lạc!”
Giải thích của Đường Tâm Lạc bị thanh âm Tô Tình cắt đứt.
Đường Tâm Lạc nghe được Tô Tình gọi, lập tức vứt Lục Kình Hạo ra sau đầu.
Loading...
Cô kích động xoay người ôm lấy Tô Tình, khẩn trương quan sát cô ấy từ trên xuống dưới.
May mắn, Tiểu Tình không có bị thương.
“Tâm Lạc, cậu thay đổi nhiều quá…” Tô Tình nhìn thấy Đường Tâm Lạc cũng không khỏi kinh diễm.
Nếu không phải quen thuộc bóng dáng Đường Tâm Lạc, cô ấy vừa rồi cũng không dám gọi người.
“Tôi đã nói cậu xinh đẹp nhất trong chúng ta mà…..Nhanh để tôi nhìn xem, trang điểm lên thật sự là mỹ nhân nha!”
Cô ấy vẫn luôn biết Tâm Lạc rất xinh đẹp, nhưng mẹ Đường cố tình lại không cho Tâm Lạc trang điểm.
Lúc này nhìn Đường Tâm Lạc như vậy, lúc này nhìn Lục Kình Hạo đứng một bên, không khỏi cảm thấy hả giận.
Hừ, nhặt được gà rừng lại xem là phượng hoàng!
“Tiểu Tình, khi nào rồi mà còn nói chuyện này.” Đường Tâm Lạc vỗ nhẹ đầu Tô Tình, tức giận nói, “ Cậu mau nói xem cuối cùng chuyện là sao? Sao cậu lại cùng Lục Kình Hạo tới sở cảnh sát?”
Tô Tình vừa nghe Đường Tâm Lạc nói, liền hiểu cô còn không biết mình đã đánh Vạn Vi Vi.
Vì thế, nhỏ giọng kể lại bên tai của Đường Tâm Lạc.
Đường Tâm Lạc sau khi nghe, đầu tiên là nhíu mày, rồi sau đó lại nhịn không được nhướng mày, ngay sau đó là nhìn về phía Lục Kình Hạo.
Bị ánh mắt câu nhân của Đường Tâm Lạc nhìn qua, Lục Kình Hạo vậy mà lại cảm thấy tim đập nhanh hơn.
Đường Tâm Lạc không biết tâm tư của Lục Kình Hạo, chỉ tập trung nghe Tô Tình nói.
Nghe đến cuối cùng đã không nhịn nổi nữa, cũng làm vài vị cảnh sát có mặt cười ra tiếng.
“Phụt —— Tiểu Tình, mấy năm học taekwondo của cậu thật không uổng phí nha!”
Đường Tâm Lạc cười thản nhiên, không màng đến đây là cục cảnh sát, cũng không màng đến Lục Kình Hạo đứng một bên.
“Nhưng mà nè….Lần sau lại có chuyện như vậy nữa cậu nhớ nói với tôi một tiếng. Đối phó kẻ thứ ba này không đáng để cậu tự mình động thủ đâu.”
Nếu không biết chuyện Vạn Vi Vi là người thứ ba sẵn rồi, cô chợt nghe tin này có lẽ sẽ thấy thất vọng, buồn bã một lúc.
Nhưng trải qua chuyện buổi chiều, cô đã nhìn rõ được người bạn tốt ngày xưa này rồi.
Bây giờ, sẽ không nương tay với Vạn Vi Vi nữa.
Lục Kình Hạo nghe được Đường Tâm Lạc nói, tuy rằng cảm thấy không vui, nhưng nhìn cô cười chói lọi lại không nói được gì.
Vì sao trước đó không phát hiện, cô gái trước mặt lại có một đôi mắt đẹp động lòng người như vậy.
*
Phạm luật sư làm việc hiệu suất rất cao, không đến một lúc đã nộp xong tiền bão lãnh cho Tô Tình.
Đường Tâm Lạc mang theo Tô Tình, đang chuẩn bị rời khỏi cục cảnh sát.
Ai ngờ, mới vừa đi tới cửa đã gặp Vạn Vi Vi trở về sau khi giám định vết thương xong.
“Đường Tâm Lạc….Sao cô lại tới đây?”
Nhìn Đường Tâm Lạc so với quá khứ càng xinh đẹp hơn, Vạn Vi Vi nheo mắt.
Tầm mắt cô ta lại dừng trên người Tô Tình, “Tô Tình, ai cho cô đi?”
Đường Tâm Lạc…… Tô Tình……
Vạn Vi Vi trong đầu, nhịn không được sinh ra liên tưởng.
“Được lắm…Tôi biết rồi! Trách không được Tô Tình đột nhiên đánh người…. Đường Tâm Lạc, thì ra là cô ở phía sau sai khiến!”
Vạn Vi Vi lui ra phía sau một bước, duỗi tay che trước mặt hai người, “Cô không được đi, cô mới là chủ mưu chân chính…. Đường Tâm Lạc, cô chờ ngồi tù đi!”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.