Bây giờ là bốn giờ sáng giờ Bắc Kinh.
Tưởng Ban Hoa bởi vì quá khát nước nên mới tỉnh dậy.
Cô bò dậy từ giường, lấy nước khoáng trên bàn cạnh giường ngủ, sau đó đi vào toilet.
Cô mơ mơ hồ hồ nhớ rõ một ít ký ức, nhưng đều không quá rõ ràng.
Tưởng Ban Hoa lắc lắc đầu, sau đó uống nước. Cô thật sự quá khát.
Chờ cô thoải mái trở lại giường ngủ của chính mình thì phát hiện Trần Nam không biết đã tỉnh từ khi nào đang ngơ ngác ngồi ở chỗ đó.
"Cô doạ tôi sợ muốn chết." Tưởng Ban Hoa nhẹ giọng nói, trong giọng nói của cô mang theo chút khàn khàn.
Trần Nam đột nhiên cười ra tiếng, sau đó ngã xuống, trong miệng còn nỉ non tên Lý Tiếu Thảo.
"Này, Trần Nam. Trần Nam?" Tưởng Ban Hoa nhìn bốn phía, cảm thấy da gà mình muốn nổi lên.
Cô lẩm bẩm: "Tình huống gì thế này?"
Tưởng Ban Hoa kề sát vào Trần Nam, xuyên thấu qua ánh đèn trong phòng nhìn thấy cô ta hít thở ổn định vì thế thở phào nhẹ nhõm.
Cô trở lại giường của mình, không biết là vì uống rượu hay vừa bị Trần Nam doạ, trong khoảng thời gian ngắn thế nhưng lại không buồn ngủ nữa.
Cô mở wechat trên di động ra, cô muốn lướt qua vòng bạn bè một lát, lại phát hiện lịch sử trò chuyện của mình với Lý Tiếu Thảo.
Cô nhìn vào tin nhắn mà cô đã gửi và nhớ lại một chút đoạn ký ức.
"Xong rồi, xong rồi." Cô nhẹ giọng than thầm.
Mất mặt quá.
Cái gì gọi là có chút nhớ anh ta chứ?
Chuyện quái gì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thoi-gian-cua-co-ay-cham-rai-keo-dai/1061102/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.