Lý Tiếu Thảo rất lâu rồi chưa đi tiệm nét, ngón tay anh nhanh chóng ngao du trên bàn phím, trên màn hình liền xuất hiện những tuyệt chiêu huyễn khốc.
(*)= Ảo diệu và khốc liệt.
Trò chơi này anh đã bắt đầu chơi từ năm nhất Đại học, anh cũng coi như nhân vật cấp bậc nguyên lão. Chỉ là tính tình tương đối khiêm tốn, mặc dù mấy năm trước có tham gia giải đấu và đứng nhất nhưng cũng không có lộ mặt.
Dù sao cũng làm nghề này, cho nên có quen biết với đoàn đội chế tác của trò chơi này. Chẳng qua là mọi người không biết anh là đại Boss Mộc Tử Tiếu đứng đầu toàn bộ trò chơi.
Nhưng mà là đại thần thì tồn tại chính là phải được người ta ngưỡng mộ, thần bí một chút cũng không có gì đáng trách.
Lý Tiếu Thảo tiếp tục chơi mấy lần, thẳng cho đến khi cảm thấy thời gian không sai biệt lắm, mới rời khỏi trò chơi.
Trong điện thoại di động yên tĩnh có mấy tin nhắn nằm yêu là Tưởng Ban Hoa gửi tới.
"Đại Lý, chúng ta ở bên ngoài ăn cơm."
"Đại Lý, anh đi đâu rồi?"
"Đại Lý, hình như tôi có chút nhớ anh."
...
Cái tiết tấu này có vẻ hơi sai sai.
Lý Tiếu Thảo gọi lại, qua thật lâu đối phương mới nhận điện thoại.
"Đại Lý." Giọng nói của cô có chút không rõ ràng.
Đồng tử của Lý Tiếu Thảo co rụt lại, sau đó nhanh chóng lau ra khỏi tiệm nét.
Cô ấy uống rượu.
"Bây giờ cô đang ở đâu?" Giọng nói của anh mang theo sự lo lắng chưa từng có.
Tưởng Ban Hoa nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thoi-gian-cua-co-ay-cham-rai-keo-dai/1061100/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.