Chơi bóng nóng quá.
Tưởng Ban Hoa đánh hai ba hồi vừa mệt vừa nóng, vì thế ra ngồi một bên.
Quý Vi từ bên ngoài về tới, ngồi xuống cạnh cô, oán giận nói: "Lục Cẩn Diệp không biết chạy đi đâu chết rồi, nói đi ra một lát mà đến bây giờ còn không có trở lại."
Bọn họ là tách ra đánh, cho nên Tưởng Ban Hoa cùng Lý Tiếu Thảo cũng không biết Quý Vi lẻ đội.
Tưởng Ban Hoa uống nước khoáng, sau đó ngẩng đầu nhìn ra cửa, liền thấy Lục Cẩn Diệp một mình mang trong tay vài cái túi mua hàng từ ngoài cửa đi tới.
"Kìa, đã trở lại." Tưởng Ban Hoa nói.
Quý Vi đứng lên, vừa định mắng Lục Cẩn Diệp, lại thấy cậu ngồi xổm xuống, đem túi mua hàng đặt trên mặt đất.
"Tới chơi bóng mà mang giày cao gót, lần đầu tiên tôi mới thấy đó. Cũng không biết cô mang giày số mấy, cho nên mua hết từ số 35 đến 39, cô thử xem."
Lục Cẩn Diệp cau mày, nói một hơi.
Từng đôi giày được mở ra, tất cả đều là những kích cỡ khác nhau.
Tưởng Ban Hoa kéo ống tay áo của Lý Tiếu Thảo, sau đó dùng âm thanh chỉ có hai người bọn họ mới có thể nghe được: "Diễn viên bây giờ có nhiều tiền như vậy sao?"
Lý Tiếu Thảo không nghĩ cô sẽ hỏi như vậy, có chút buồn cười.
Anh kề vào lỗ tai của cô, sau đó nói: "Có khả năng là vậy."
Quý Vi ngồi xuống, cô thật không nghĩ đến Lục Cẩn Diệp sẽ chạy đi mua giày cho mình.
"Anh đi mua giày sao lại không gọi tôi cùng đi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thoi-gian-cua-co-ay-cham-rai-keo-dai/1061088/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.