Tưởng Ban Hoa thật đúng là đồ ma quỷ.
Chỉ cần ai đó bảo đảm cho cô cơm ngày ba bữa, là cô có thể từ một khắc bước vào văn phòng sẽ luôn bận rộn đến tối.
Trước đây cô vốn dĩ làm thư ký nhỏ ở phòng kỹ thuật, kết quả sau khi người khác tới nhờ vả hai lần, liền bị trưởng phòng nhân sự lôi kéo không cho trở về.
Trước đây, cô thật thích không khí phòng kỹ thuật, không cần để ý chi tiết quá mức, lúc nhàm chán còn có thể thư giãn.
Thế nhưng ở cái cương vị hiện tại này, mỗi ngày nếu không phải điền tư liệu, thì chính là sửa sang lại hồ sơ của các nhân viên nhậm chức hay là lo các thủ tục từ chức của họ, hiện tại còn phải phụ trách thông báo tuyển dụng. Dù cho có ba đầu sáu tay, cũng không đủ để cô lăn lộn.
Cô cũng có nghĩ tới việc từ chức, nhưng thật không biết sau khi từ chức sẽ làm cái gì, vì thế mỗi khi trong lòng nảy lên ý niệm này, cô liền lập tức dừng lại, tiếp tục làm việc nghiêm túc, thường thì đó mới là lựa chọn tốt nhất.
Cô không có mộng tưởng giống người khác, cô cảm thấy mình đôi khi tựa như một con cá mặn, không có bất luận mơ tưởng gì; hoặc là nói cái mà cô thực sự muốn quá nhiều, nhiều đến mức khiến cô không biết nên bắt đầu theo đuổi từ đâu.
Tưởng Ban Hoa từ trong suy nghĩ miên man mà phục hồi tinh thần lại, cô sửa sang tư liệu một chút, miệng thở phào, nâng má Quý Vi đã nhanh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thoi-gian-cua-co-ay-cham-rai-keo-dai/1061075/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.