Có phải anh thích tôi không?
Người có thể hỏi ra vấn đề như vậy, chắc chắn là vô cùng tự tin về bản thân mình.
Lý Tiếu Thảo ngạc nhiên đứng bên cửa, anh không ngờ Tưởng Ban Hoa sẽ trực tiếp hỏi thẳng. Tiếu Thảo nhìn vào đôi mắt linh động của Tưởng Ban Hoa, sau đó cong cong miệng cười.
"Đúng vậy, tôi thích cô."
Giọng nói của anh có chút khàn khàn, từng câu chữ đều mang theo tình cảm của anh. Mắt Lý Tiếu Thảo như là một hồ nước sâu, chỉ muốn nhanh chóng đem cô hút vào.
Thời điểm Tưởng Ban Hoa sắp chìm sâu trong đó, cô lại vô tình liếc được bóng dáng Hách Nhân ở chỗ rẽ cầu thang.
Xong đời! Cô thầm hô trong lòng.
Lý Tiếu Thảo cũng chú ý tới Hách Nhân. Anh xoay người lại, vô cùng tự nhiên hỏi: "Lấy xong chuyển phát nhanh rồi?"
Hách Nhân giống như nghe thấy gì hết, chỉ vui vẻ cười đáp: "Ừ, lấy xong."
Tưởng Ban Hoa thở phào nhẹ nhõm. Rồi cô ngẩng đầu nhìn hai người, bảo: "Tôi muốn chuẩn bị một chút để ra ngoài."
Nói xong, Ban Hoa đem cửa phòng đóng "rầm" một tiếng. Cô dựa lưng vào cửa, một lúc lâu vẫn chưa bình tĩnh lại.
Cô cảm thấy Lý Tiếu Thảo đang nói giỡn với cô, thế nhưng, bộ dạng vừa nãy của anh ta lại rất nghiêm túc.
Ban Hoa hơi lắc lắc đầu, cô quyết định dẹp hết suy nghĩ vớ vẩn, nhanh chóng chuẩn bị để đi nhà Quý Vi.
Vốn dĩ, cô đúng là dự định sẽ làm tổ ở nhà nằm một ngày, nhưng hiện tại, cô không muốn đi cũng phải đi.
Tưởng Ban Hoa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thoi-gian-cua-co-ay-cham-rai-keo-dai/1061057/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.