“Đừng so sánh tôi với bất kỳ ai khác, bởi vì tôi mệt mỏi.”
Từ sau hôm đó, thái độ của Tạ Giang đối với y trở lại như trước kia không đậm không nhạt.
Đối với Từ Hi mà nói điều này cũng không có gì gọi là quá khó chấp nhận, hắn có điều kiện như vậy lại gọi mình quay về bên cạnh, chứng tỏ trừ bỏ Tạ Lăng ra trong lòng hắn y xếp ở vị trí thứ hai hơn tất cả những người khác.
“Ai tiểu tổ tông của tôi! Cậu đang ở đâu? Cậu trốn kỹ như vậy muốn tôi sống thế nào với Nghi tổng đây!”
Cuộc điện thoại đầu tiên trong ngày vừa nghe máy đã trúng phải một bài diễn văn này của Hứa Minh Tranh.
Y sực nhớ ra ngại ngùng bật cười “Haha, tôi quên mất, tới ngay đây!”
Từ Hi chuẩn bị một chút, nói với lão quản gia một tiếng rồi rời đi. Bước ra khỏi cánh cổng lớn y tùy tiện bắt một chiếc taxi quay về nhà, tới nơi mới sực nhớ tiền đêm qua đã sớm dùng hết, đành phải chạy lên phòng lấy tiền rồi quay lại trả cho tài xế taxi, lại chạy về phòng.
Chuông điện thoại lại tiếp tục vang inh ỏi, y bận tắm bên trong nên không tiện nghe máy, mặc kệ dù sao y cũng biết thừa là ai gọi tới, gấp gáp cái gì có phải y không đến đâu.
Gọi cho Từ Hi không được, Tạ Giang trực tiếp nhắn cho y một mẩu tin ngắn “Đã thức dậy chưa?”
Trên đường tới công ty y mới có thời gian mở điện thoại xem ban nãy là ai gọi tới, còn thấy tin nhắn của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thoi-gian-cua-chung-ta/51684/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.