“… Khoảng cách của chúng ta được tạo ra bởi những thứ mập mờ chẳng rõ thật giả ấy …”
“Ông nội, chúng ta đi ra ngoài tản bộ một chút nhé!” y mỉm cười, tay cầm lấy áo khoác đi ra ngoài phòng khách.
“Vậy có cần gọi cho Tiểu Giang không? Nhỡ nó về không thấy chúng ta sẽ lo lắng đấy!”
Từ Hi mỉm cười gật đầu, kỳ thực trong lòng rõ ràng hơn ai hết, hắn chẳng quan tâm ai cả, chỉ cần không liên quan hay ảnh hưởng tới hắn tất cả đều có thể mà, tuy nhiên y vẫn nghe lời ông nội đem điện thoại nhấn một dãy số.
Chẳng có ai nghe máy, âm thanh của hộp thư thoại tự động vang lên, y cũng không có hứng thú lập tức tắt máy cho lại vào túi.
“Được rồi, chúng ta đi thôi!”
Lão Hi vẫn một mực gắt giọng “Sao chẳng nghe cháu nói lời nào đã tắt máy!”
“Anh ta bận, cháu sẽ gửi tin nhắn sau!”
Thấy ông có vẻ như không được vui lắm, y lúc này lại vô cớ nổi giận nói lớn “Chẳng sao cả, anh ta vốn dĩ chẳng quan tâm chúng ta đi đâu, ông gấp cái gì!”
Nói xong Từ Hi liền hối hận cúi đầu, nắm lấy tay lão Hi đang bất ngờ đứng yên bất động ở đó “Xin lỗi! Cháu xin lỗi!”
“Cháu và Tiểu Giang…”
“Chúng ta đi thôi!”
Lão Từ lắc đầu đi tới sofa ngồi xuống, cũng ra hiệu muốn Từ Hi ngồi lại đối diện mình “Giữa hai đứa rốt cục là quan hệ gì?”
Y cúi đầu, cười khổ “Chỉ là bạn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thoi-gian-cua-chung-ta/2264061/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.