“…Đúng vậy, ván cờ này từ đầu định sẵn là tôi thua, chỉ là tôi cố chấp muốn theo đuổi nó để thấy được cách mình thua cuộc như thế nào…”
“Ông nội! Vào ăn trưa thôi, Tạ Giang nói hôm nay anh ta ăn ở ngoài!”
Lão Từ ậm ừ bước từ ngoài vườn vào trong nhà chân còn dính đầy bùn đất.
Từ Hi nhìn thấy khẽ chau mày “Ông ra vườn không mang giày ạ?”
“Ông nội chỉ đứng ở phía ngoài thôi! Không cần phải mang giày!”
“Chân ông đầy bùn kìa! ”
Ông lơ đãng cười ngốc vội vàng chạy vào phòng vệ sinh rửa chân.
Mấy ngày nay lão Từ rất lạ, cả ngày ngẩn ngơ, mỗi lần nghe thấy tiếng điện thoại ở phòng khách vang lên liền tranh nghe máy trước.
Bữa cơm trưa hôm nay chỉ có hai người, mấy cô người hầu sớm đã về nhà.
“Nè, Tiểu Hi, cháu nói hôm nay tại sao Tiểu Giang không về ăn cơm với chúng ta?”
Từ Hi vừa nhai cơm vừa nói “Không phải lúc nãy cháu đã nói rồi sao!”
“Ai ý ông không phải vậy, hôm nay rõ ràng là chủ nhật. Tiểu Giang nó bận rộn vậy sao?”
Nghe xong câu nói của ông nội y mới giật mình nhớ ra hôm nay vốn là cuối tuần, theo lẽ thì tất cả các công ty đều được nghỉ, hắn bảo đi bàn công sự với ai cơ?
“Ăn cơm ăn cơm! Mặc kệ anh ta!”
“Ò, cũng đúng, là bạn bè thân tới đâu cũng không nên quá xen vào cuộc sống của ngừoi khác như vậy!” Nói xong lão Từ còn cừoi cười
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thoi-gian-cua-chung-ta/2264059/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.