Khi bà Lý Tiểu Đường bước vào nhà họ Ôn thì ở phía nam, mặt trời vừa mọc ở thị trấn A.
Ánh nắng chiếu vào trong nhà, lướt qua má Ôn Viễn, khiến Ôn Viễn vốn đang ngủ say không khỏi nhíu mày.
Cô cảm thấy, giấc ngủ này quá dài. Cô mơ thấy rất nhiều chuyện, mơ thấy cha mẹ ruột mà cô chưa bao giờ gặp mặt, tuy nhiên rằng họ chỉ cho cô thấy hai bóng lưng. Lại như mơ thấy Ôn Hành Chi, hương vị quen thuộc của anh lãng đang đâu đây, khiến giác mộng trở lên chân thực vô cùng.
Ôn Viễn từ từ tỉnh lại. Mở mắt ra nhìn trần nhà, cô hoảng hốt trong giây lát. Mộng cảnh tan biến khiến Ôn Viễn hụt hẫng. Nhưng trong quá trình bước ra khỏi giấc mộng, trở về với thực tại, Ôn Viễn thấy có gì đó không ổn.
Cô đảo mắt bốn xung quanh một lần nữa, chợt cảm thấy quen thuộc tới lạ lùng, có điều mãi mà không nhớ nổi rốt cuộc đây là đâu. Cô cúi đầu nhìn quần áo trên người, vẫn là bộ quần áo ở nhà lúc trước. Kéo kéo góc áo ngủ, sự sợ hãi dần xâm lấn trái tim cô.
Ôn Viễn vội vàng xuống giường, lết tới bên cánh cửa, do dự một lát rồi mới mở cửa phòng. Ngoài của là một cái cầu thang, nhìn về phía bên phải chính là phòng khách tầng một, Ôn Viễn trợn tròn mắt nhìn cảnh tượng này, cuối cùng cũng nhớ ra đây là đâu.
Đây là nhà dì Đường. Không lẽ nhân lúc cô ngủ say, bọn họ đã đưa cô tới nhà dì Đường? Ôn Viễn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thoi-gian-chi-dung-lai-vi-em/2378743/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.