“Biết rồi.” Ôn Viễn lẩm bẩm đáp, “Trưa nay anh có đến đón em không?”
Ôn Kỳ mỉa mai cô mà không hề nể nang, “Không phải chê anh là “miệng nam mô bụng một bồ dao găm à? Sao anh phải tới đón em.”
Ôn Viễn bĩu môi đeo cặp sách xuống xe, đi thang máy tới tầng mười. Cửa thang máy nhanh chóng mở ra một lần nữa, cô nhìn cánh cửa lớn của căn nhà chiếm trọn một tầng này, căng thẳng chỉnh lại quai đeo cặp. Khi cô định ấn chuông thì cửa chợt mở ra, một cô gái bước ra từ trong nhà.
Thấy cô ta, Ôn Viễn ngây ngẩn. Trong rất nhiều trường học ở thành phố B, trung học số 11 là ngôi trường duy nhất nổi tiếng có nhiều người đẹp. Theo cách nói của Triệu Duy Nhất, thì sau mỗi giờ tự học buổi tối, một dãy ô tô xa xỉ nối dài ngoài cổng trường đều tới đón học sinh trường cô.
Ôn Viễn có chút coi thường cách nói này, song dù sao chuyện này cũng phần nào chứng minh chất lượng nữ sinh ở trường cô khá cao. Cô cũng từng bắt gặp một vài người, đúng là rất xinh đẹp, chỉ là khi nhìn cô gái trước mắt này, cô mới thực sự lĩnh hội được vẻ đẹp của người phụ nữ trưởng thành. Mái tóc xoăn dài màu nâu được buộc bằng một chiếc dây buộc tóc, cardigan màu xám nhạt phối với quần jean, càng tôn lên khuôn mặt xinh đẹp được trang điểm nhẹ, trông vừa tươi tắn vừa chín chắn, không hề thô thiển kệch cỡm.
Nhìn cô ta, Ôn Viễn bất giác kéo áo khoác, hôm nay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thoi-gian-chi-dung-lai-vi-em/2378712/chuong-2-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.