Ra khỏi căn phòng như rakhỏi quỷ môn quan, nó chạy một mạch lên phòng hiệu trưởng. Đến nơi, nó dùngchân đạp thẳng vào cửa vang lên hàng loạt những âm thanh vui tai.
Đầu tiên là bác cửa, mớisống trên đời được 1 năm mà đã được về nhà kho đầy lộng lẫy sống cùng chuột,gián, rắn, rết,... (Tg: viết vào cho vần thôi chứ không có rắn đâu nhé).Ôi thôimới nghe thôi mà đã thấy kinh hồn
Còn lại là tiếng rên củabác hiệu trưởng. Khổ thân U50 rồi mà nó cũng không tha, hù cho sợ xanh mặt lạicòn sặc trà, suýt phải vào bệnh viện để kiểm tra, uống thuốc trợ tim.
Chạy lại chỗ ghế salông, nó tỏ vẻ hốt hoảng:
- Bác, bác có saokhông? Rõ khổ, già rồi còn bày đặt uống trà nóng. Đã bị bệnh tim rồi còn đikhóa cửa rõ chặt, mà bác biết rồi đấy là cháu từ bé chẳng mở cửa bằng tay baogiờ. - nó tuôn ra một tràng
Ông hiệu trưởng nghe xong,tức muốn ói máu, nhưng chẳng thèm nói lại mà vào việc chính luôn:
- Thôi, cháu điđi. Lớp 11A1. Đi rồi thì đừng quay lại. Liền, ngay và lập tức!
- Bác này, ngườita từ xa về thăm không cho ôm hôn thì thôi lại còn đuổi. Bye bye - nó quayngoắt 180 độ, bỏ đi
Lúc này, ông hiêu trưởngmới lẩm bẩm:
- Cái con quỷ sứ!Đi thì đi luôn đi, về làm gì. Trời ơi, số phận tôi, già rồi mà cũng không đượcyên, cháu với cả chắt, chuyên đi phá người già. Thiệt là số tôi khổ quá mà,không biết kiếp trước con làm gì nên tội mà kiếp này con
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thoi-gian-cau-tra-loi-cho-tat-ca/2378846/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.