Chương trước
Chương sau
Đối với người ngoài mà nói, đây có thể là những tấm hình chẳng có ý nghĩa gì, nhưng đối với Lục Bản Lai và Hạ Thương Chu mà nói, đây chính là lời mời ăn bữa tối hảo hạng, không thể xem thường.

Lục Bản Lai rất bình tĩnh ừ một tiếng, làm theo dặn dò của Lâm Gia Ca.

Rất nhanh, bài viết của Lục Bản Lai liền được phê duyệt và đăng lên diễn đàn.

Anh đọc qua trang chủ của diễn đàn một vòng, phát hiện ngoài bài viết “Thời Dao PK Tần Y Nhiên, ai thắng ai thua?” còn có một bài có tiêu đề là: “Cùng xem nhan sắc thật sự của Thời Dao”

Lục Bản Lai để ý người viết bài này có tên là Bánh bao chiên tôm hùm và mỳ sợi.

Đây không phải là em gái dính scandal với Lão Đại sao?

Lục Bản Lai đăng bài này lúc 21 giờ 47 phút, bài viết của cô bé này đăng lúc 21 giờ 48 phút…
Thấy được điều này, Lục Bản Lai không nhịn được nói: “Lão Đại, ý tưởng lớn gặp nhau kìa, cô bé có scandle với cậu lại đăng một bài viết có cùng nội dung, ngay sau chúng ta một phút!

- Cái gì? Cái gì?

Hạ Thương Chu nghe vậy, liền buông điện thoại mới ra, lên diễn đàn của trường, xem hai tin xong, liền không nhịn được mà nói: “Đúng là ý tưởng lớn gặp nhau, tâm linh tương thông, mặc dù em gái của Lão Đại chụp hình nhưng lại để mặt mộc không chỉnh sửa, đúng là thông minh.”

Lúc Lục Bản Lai phát hiện tin đó, Lâm Gia Ca cũng đã nhìn thấy tin của Thời Dao đăng.

Anh nghe lời khen của Hạ Thương Chu, bề ngoài có vẻ như không để ý câu “đúng là thông minh”, nhưng trong lòng thật sự có cảm giác rất tự hào.

- Bỗng nhiên tôi thấy tội nghiệp Tần Y Nhiên quá đi, bị mọi người hùa vào chửi thì thôi đi, còn bị Lão Đại vạch trần chuyện tự bình chọn ngôi vị hoa khôi cho mình, rồi còn bị hai người này đăng hình thật là đánh cho tan tác, không còn chút khả năng chống trả nào! - Lục Bản Lai lắc đầu cảm thán…

Hạ Thương Chu: “Đâu chỉ có không còn khả năng chống trả, mà là quân tan lính rã, vô cùng thê thảm, có điều lão đại đã nói, cậu ấy và em gái kia ngoài mặt nói là không thân thiết lắm, nhưng tôi không tin đâu! Một trai tài, một gái sắc, phối hợp ăn ý như bánh răng, rõ ràng chỉ có tướng phu thê mới có thể hiểu rõ nhau như vậy, Tần Y Nhiên thật đáng thương!”

Lâm Gia Ca hắn giọng một cái, không nhẹ không nặng.

Nhưng chỉ như vậy cũng đủ làm Lục Bản Lai và Hạ Thương Chu giật mình, một giây sau liền lập tức nói lại: “Tần Y Nhiên đó tìm cách hại người, bây giờ bị gậy ông đập lưng ông! Đáng đời! Không có gì phải thương xót cả!”

“Tôi phải viết thêm hai tin chửi cô ta tiếp mới được!”

Một lát sau, Lục Bản Lai đang gõ chữ, bỗng nhiên lại nghĩ đến chuyện gì đó, dừng lại: “Ồ, Tần Y Nhiên có nickname là Điêu Thuyền giết chết Lữ Bố, là ý nói em gái là Lữ Bố, còn Lão đại là Điêu Thuyền?”

Hạ Thương Chu cực kỳ tán thành: “Như vậy là cô ta đã sớm nhìn ra được sự thân thiết của hai người này rồi, thật ngượng ngùng nha!”

Lâm Gia Ca không nhịn được hai người bạn cùng phòng thần kinh có vấn đề này nữa, thêm diễn đàn trường thì quá nhiều phong ba bão táp, nên liền đứng dậy, ôm khăn và đồ ngủ vào nhà vệ sinh, tắm rửa.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.