Thời Dao liếc mắt nhìn Hà Điền Điền: “Cũng không ai bắt mình phải nhịn mà.”
Hà Điền Điền không thể hiểu nổi câu nói này:
- Cái gì?
Thời Dao vừa nhìn màn hình máy tính, vừa chậm rãi trả lời:
- Chính là ý đó, không phải cậu nói không thể nhịn được nữa sao? Vậy thì cũng không cần phải nhịn nữa! Kỳ thật cũng đâu ai bắt mình phải nhịn!
- Cậu nói gì vậy?
Giang Nguyệt nghe thấy Thời Dao nói như vậy, liền vọt tới:
- Mình không hiểu lắm, cũng không cần nhịn nữa là sao... vấn đề là, sao cậu lại không cần phải nhịn nữa? Chẳng lẽ cậu đã biết “Điêu Thuyền giết chết Lữ Bố” là ai, sau đó muốn đánh với người đó một trận sao?
- Đúng vậy…
Thời Dao gật đầu, thành thật trả lời.
Hà Điền Điền: “Nà… nà ní?” (Cái gì?)
Giang Nguyệt: “What?”
Lãnh Ôn: “Ha, Dao Dao, cậu đang kể chuyện cười sao?
- Không có đâu, mình biết Điêu Thuyền giết chết Lữ Bố là ai rồi…
Thời Dao vừa nói vừa click chuột, sau đó màn hình liền hiện ra một loạt những ảnh chụp màn hình.
- Đây là thành quả cả đêm qua không ngủ của mình đó, mình đã đào bới từng tin tức mà Điêu Thuyền giết chết Lữ Bố đã đăng, sau đó... mọi người nhìn đi, đây chính là tên gọi trước kia của tài khoản này, “Tần Y Nhiên là hoa khôi của trường dù có ai phản đối đi nữa”, tên trước nữa chính là: “Ta là nữ thần chẳng sợ ai”.
Thời Dao nhìn thấy những
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thoi-gian-ben-em-deu-tuyet-voi/2869721/chuong-125.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.