Sau khi chiến thắng xong, trước khi bắt đầu trận mới, Lâm Gia Ca lại nghe trong tai nghe có tiếng [Dao Hề thích ăn Ice Cream] đang ở một túi thức ăn gì đó, khiến anh lại nghĩ tới câu hỏi đầu tiên khi [Bắc Trà] gặp [Dao Hề thích ăn Ice Cream] chính là hỏi ăn xong rồi sao, ăn cái gì... Lúc này anh cũng không kiềm được mà hỏi một câu: 
- Cô cứ ăn gì cả buổi tối vậy? Ăn không ngừng nghỉ luôn? 
[Dao Hề thích ăn Ice Cream]: Bánh snack vị BBQ, bánh gạo tuyết, kiwi khô, đậu phộng rang, me ngào đường... 
Hắn chỉ thuận miệng hỏi thôi mà, có cần phải trả lời cặn kẽ vậy không? 
Cái tính này thật giống như ngày hôm đó anh đang muốn Thời Dao quên chuyện ông bị bệnh nặng mà hỏi cô để đánh trống lãng, không ngờ cô lại liệt kê một lô một lốc các món mà cô đã ăn lúc trưa. 
Cách hai cô bé này sao cả phương thức trả lời một câu hỏi cũng giống nhau như vậy? 
Lâm Gia Ca nhìn chằm chằm màn hình điện thoại, bình tĩnh lại, nhưng cũng không khỏi thốt lên một câu: 
- Thật giống nhau! 
[Dao Hề thích ăn Ice Cream]: Giống cái gì ạ? 
Lâm Gia Ca hoàn hồn, hờ hững trả lời: 
- Không có gì. 
Giọng nói của Tiểu Khủng Long và Bánh Bao Mềm có chút khác nhau, nhưng mà hai người vẫn có nhiều điểm giống nhau lắm, chỉ tiếc là anh không tiếp xúc với Bánh Bao Mềm nhiều lắm, nhưng chắc là không trùng hợp đến vậy đâu ha! Hai người họ 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thoi-gian-ben-em-deu-tuyet-voi/2869695/chuong-112.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.