Chương trước
Chương sau
- Thế quái nào...

Lục Bản Lai còn đang có rất nhiều những câu hỏi thì Lâm Gia Ca đã yên lặng để điện thoại xuống.

Ván này không còn Lâm Gia Ca gánh team, những người còn lại chỉ có thể cố gắng hết sức để vào được vòng cuối.

...

Thời Dao vẫn cho rằng [111111] có việc gì đó, nên không thể tập trung chơi game, những trường hợp kia xảy ra.

Đến ván thứ tư, [111111] càng ngày càng phân tâm.

Lúc nhảy dù từ trên máy bay xuống, mọi người nhảy ở một bên, anh lại nhảy xuống một chỗ hoàn toàn khác.

Chỉ như vậy thì không có gì đáng nói, anh lại không mở dù khi sắp tiếp đất, sau đó anh bị rơi xuống chết tươi, avatar của anh bị gạch chéo đỏ.

Ván thứ năm anh và Thời Dao vô tình vào cùng một gian nhà.

Thời Dao rất thức thời, nhìn thấy trang bị tốt cũng không lấy, để dành cho [111111].

[111111] lại như một tên đầu gỗ vậy, đứng trước cửa sổ bất động nửa ngày cũng không làm gì, cuối cùng để một đống bom đạn dưới đất bất động theo.

Thời Dao không thể nói chuyện, trong lòng nãy giờ đã rất khó chịu rồi, giờ không nhịn được nữa, liền gửi trong inbox của nhóm một loạt dấu chấm hỏi: "???????"

[111111] không trả lời, bước đi vài bước lại bất động.

Thời Dao lại gõ chữ:

- Sao anh không lấy đồ đi?

Câu này Thời Dao còn chưa gửi đi, [111111] đã bị trúng bom chết.

Ván thứ sáu, bảy, tám, chín... tất cả đều chết vì những lý do rất ất ơ, Con Số tiên sinh giống như hồn lìa khỏi xác vậy, khi thì bị giết chết, khi thì nhảy không bung dù té chết, lúc thì bị đánh bom, hoặc trúng khí độc chết.

- Trạng thái của Lão Đại hình như hơi sai sai ha...

- Đâu chỉ sai sai mà là quá sai! tôi chưa từng thấy Lão Đại như vậy luôn đó! Đây không phải là Lão Đại, Lão Đại của bọn tôi không phải như vậy!

- Lão Đại cậu có bị hack acc không vậy?

- Này tên hacker khốn kiếp kia, mau logout ra đi!

Lâm Gia Ca cũng không để ý đến cơn động kinh của Lục Bản Lai và Hạ Thương Chu, chơi đến ván thứ 10 liền tháo tai nghe ra, bỏ điện thoại qua một bên.

Anh vì tránh để Thời Dao chú ý, liền dựa vào ghế sofa, nhắm mắt thất thần.

Nhưng não của anh trống rỗng không được bao lâu, nửa phút sau anh lại nghĩ đến đôi chân dài của Thời Dao.

Loại cảm giác đó giống như lúc nãy anh chơi game vậy, miệng nóng lưỡi khô, tâm hoảng ý loạn, cả người như phát sốt.

Lâm Gia Ca nhắm mắt lại, thở đều, cuối cùng lại càng ngày càng nóng, miệng càng XXX, lưỡi càng khô, tim đập loạn nhịp.

Bình tình, bình tĩnh.... 1+1=...

1 + 1 =...

1 + 1 = hai cẳng chân trắng thon của Thời Dao!

Vãi đạn!!!!!

Anh thật sự không thể nhịn được nữa, đột nhiên đứng sững lên khỏi ghế sofa, đi vào phòng thay đồ lấy đại một bộ quần áo mặc trong nhà, đi vào nhà tắm.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.