Trong mắt cô ngoại trừ quả táo trong tay cô cũng không còn thứ gì khác.
Cô ăn mỗi miếng táo, mặt mày sẽ tỏ ra rất vui vẻ một hồi, giống như là có được cả thế giới vậy, tỏa ra một cảm giác rất hạnh phúc.
Anh nhìn thấy nhiều người ăn thức ăn thơm ngon rồi, nhưng lại chưa từng thấy người vừa ăn vừa tỏa ra năng lượng hạnh phúc như cô...
Cũng có thể thấy cô bé này là một người rất dễ hài lòng với mọi thứ.
Lâm Gia Ca không nhịn được nhìn chăm chú, nhìn đến lúc chính anh cũng không phát hiện được, khi cô đang ăn một miếng táo mới, môi cong cong lên, anh cũng đang vô tình mỉm cười.
Nhìn không biết bao lâu, ánh mặt trời ngoài cửa sổ xuyên qua khe cửa sổ, chiếu vào phòng bệnh, đúng lúc chiếu rọi lên người cô, khiến da thịt mềm mại trắng nõn càng khiến người ta cảm thấy đẹp mắt, nhu hòa.
Hình ảnh trước mắt đẹp như vậy, Lâm Gia Ca lại có chút tham vọng và kích động muốn giữ lại hình ảnh này mãi.
Trong lòng suy nghĩ như vậy xong, tay anh như bị quỷ thần sai khiến, từ từ lấy điện thoại di động đã không còn bao nhiêu pin ra, mở camera, lẳng lặng nhắm về phía Thời Dao.
Đúng lúc này Thời Dao lại cắn một miếng táo, miếng táo hơi lớn, khiến gò má cô phồng lên.
Khuôn mặt trái xoan của cô lúc này lại tròn tròn thêm một chút, rất đáng yêu.
Lâm Gia Ca nhanh chóng bấm chụp một cái, chớp lấy được khoảnh khắc này.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thoi-gian-ben-em-deu-tuyet-voi/2869645/chuong-86.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.