Chương trước
Chương sau
Thời Dao đang nghĩ ngợi, tại sao con số tiên sinh lại không trả lời mình? Cô có cần phải nhắn câu: "Anh không chơi vậy em chơi một mình trước nhe" không?

Sau đó Thời Dao vào lại phòng chờ, vừa vào, cô liền nhìn thấy một tin nhắn.

[111111]: Chờ hai người kia...

Thời Dao biết, hai người kia chính là Cao thủ và Nước trái cây.

Cô tiện nay chọn một cái icon OK, rồi nhắn đi.

[111111] vẫn cực kỳ lạnh lùng, không nói gì với cô.

Thời Dao tiện tay lấy một túi ô mai trên bàn xé ra, bỏ vào miệng một viên.

Cô vừa nghĩ vừa ăn, sau đó liền nhắn 1 tin cho [111111]:

- Vừa rồi, cảm ơn anh!

Con số đại nhân vốn không làm gì nên trả lời lại tin nhắn này rất nhanh:

- Không cần cảm ơn, tôi không ưa cái miệng dơ bẩn của mấy người kia nên xử lý thôi, không liên quan gì tới cô.

Ý là... nếu gặp người khác bị như vậy, anh cũng sẽ làm như thế?

Được rồi, hình như nếu anh gặp bất cứ ai trong tình huống vừa rồi cũng sẽ hành xử như vậy thật, nhưng anh có thể đừng... cái kiểu lạnh lùng như vậy được không? Khiến người khác không biết phải đáp lại như thế nào...

Thời Dao nhét liên tục ba viên ô mai vào miệng, sau đó bắt đầu đánh chữ:

- Dù là vậy đi chăng nữa, em vẫn muốn cảm ơn anh!

Thời Dao nhắn kèm một cái icon "bán manh", sau đó bổ sung thêm một câu:

- Có điều, anh cũng lái xe tốt ghê, hai người kia cũng có lúc muốn chạy trốn, nhưng anh vẫn có thể tông trúng bọn họ.

- - -

Trốn?

Cô nương, cô xác định đây là một lời khen sao?

Đây là một thao tác cơ bản thôi cô có biết không?

Lâm Gia Ca hết chỗ nói, sau đó mới động ngón tay gõ bàn phím trên điện thoại:

- Cũng đúng, đối với những người cấp thấp này, thật sự có thể sẽ trốn lắm...

Gửi tin nhắn thành công, bởi vì ngồi tập trung quá lâu nên Lâm Gia Ca đứng lên, xoa xoa cổ.

Đang xoa, động tác của anh bỗng nhiên dừng lại.

Nếu không phải vừa rồi Tiểu Khủng Long nói cảm ơn, anh cũng không ý thức được anh đã giúp cô...

Kỳ thực cho dù cô là một người em gái xa lạ, nhưng bị đùa bỡn như thế, anh cũng không nhịn được mà ra tay giúp đỡ.

Nguyên nhân rất đơn giản, anh không ưa mấy kẻ trên Internet, không cần biết người ta có học thức hay đầu đường xó chợ, cứ muốn nói gì thì nói, không cần biết những điều họ nói có làm tổn thương lòng tự trọng của người khác hay không.

Thế nhưng, anh giúp cô hôm nay thật giống như hôm anh ở Vàng Son Lộng Lẫy đã giúp khi Bánh Bao Mềm bị nói xấu sau lưng, chịu oan ức, anh liền không nhịn được mà hôn cô.

Thật sự rất giống bị trúng tà. Rõ ràng Tiểu Khủng Long và Bánh Bao Mềm là hai người khác nhau, sao hai người họ đều có thể làm cho anh có cảm giác kích động như nhau, để anh phải làm những chuyện mà từ trước đến nay chưa từng làm?

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.