Trong một nhà hàng cao cấp kiểu Pháp, Phó Nguyên nhìn thấy người đối diện chỉ lo vùi đầu ăn cơm liền lên tiếng hỏi: "Hôm nay cậu ăn nhanh thế làm gì? Công ty dạo này bận rộn đến thế sao?"
Cố Thanh Thời nhai thức ăn rồi nuốt xuống, nhàn nhạt gật đầu: "Cũng gần như thế, còn mấy hạng mục cuối năm, phải làm thêm giờ là chuyện bình thường."
Phó Nguyên cái hiểu cái không gật đầu: "Có chuyện gì? Tóm lại sao thế này, tuy rằng tớ biết cậu là người cuồng công việc, nhưng thường ngày ăn cơm cũng không gấp như vậy a? Dù sao, cậu là dân kĩ thuật, hạng mục này nọ cậu cũng cần phải làm?"
Cố Thanh Thời suy nghĩ, đang muốn mở miệng nói chuyện thì bị Phó Nguyên chặn ngang: "Tớ nói này, đừng có lừa tớ, thành thật khai báo, thật sự có chuyện gì?"
Cố Thanh Thời nói: "Trước kia tôi đã từng nói với cậu, tớ có một cô bạn chung bạn trong hai năm rưỡi, sau đó sang học kỳ mới lại mất tích, không có chút tin tức về cô gái đó không?"
"Dĩ nhiên tớ vẫn nhớ, cậu còn định tỏ tình với con gái người ta sau khi thi đại học, mà sao lại nhắc đến đây?" Nói xong, anh ta đột nhiên nhận ra điều gì, lại nói: "Khoan, từ từ, người bạn cùng bàn của cậu không phải... Ngày hôm qua người không mang giấy tờ cá nhân khi đến phỏng vấn, bắt tớ phải tự mình đưa đến, đó là Dư Tiểu Noãn?"
Đối với sự khác thường của Cố Thanh Thời ngày hôm qua, anh dễ dàng nhận ra điểm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thoi-gian-am-ap/2104746/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.