Dư Tiểu Noãn không thấy vui vẻ với sự xuất hiện đột ngột của Cố Thanh Thời, mặt không đổi sắc liếc nhìn anh một cái, sau đó xoay người tiếp tục đi.
Vừa mới chế nhạo cô không chút lưu tình, hiện tại thì lại chạy đến đây tìm, anh cho rằng Dư Tiểu Noãn dễ bắt nạt thế sao?
Cố Thanh Thời cau mày, lên xe chạy theo, chiếc xe dừng lại trước mặt Dư Tiểu Noãn, anh hạ cửa kính xe nhìn cô: "Lên xe!"
Dư Tiểu Noãn nhìn xung quanh: "Đây là lối đi bộ, anh lại đỗ xe ở đây, người ta sẽ cảm thấy anh thế nào? Có biết đây là việc làm vi phạm pháp luật không hả?"
Cố Thanh Thời nhìn bốn phía sau đó thúc giục: "Biết trái pháp luật rồi thì mau lên xe."
Theo bản năng Dư Tiểu Noãn lui về sau vài bước: "Sao tôi phải lên xe của anh? Tôi phải về nhà, anh mau lái xe đi đi, đừng cản đường tôi."
"Trời đã tối như vậy, cô một mình không an toàn" Lời nói ngắn gọn, giống như việc nói với cô nhiều hơn anh sẽ cảm thấy lãng phí.
"Không cần, tự tôi có thể về." Dư Tiểu Noãn cảm thấy lời cô nói thật có khí phách.
Lúc này, một người đàn ông ở phía sau đi đến, nhìn hai người giằng co lúc anh một câu tôi một câu, nhịn không được nổi nóng: "Tôi nói hai người rốt cuộc có muốn đi hay không, có muốn nhường đường cho người khác không, đường đi bộ mà chiếc xe lại chiểm hết lối, không chịu để người khác dùng nữa sao?"
Cố Thanh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thoi-gian-am-ap/2104743/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.