"Hưng Hưng qua giúp mẹ cắt rau củ" Bà Trương nói.
"Dạ thưa mẹ" Bạch Hưng trả lời đi tới giúp bà.
Kể từ khi rời khỏi nơi đó, đến vùng quê như thế này để sống cậu thật sự rất hài lòng, nơi đây mọi người đều rất thân thiện và hòa đồng ai ai cũng để chấp nhận giới tính của cậu hết cậu cảm thấy rất ấm áp, nơi cậu đang ở phía trước còn có những cánh đồng hoa rực rỡ sắc màu trong thật ấm áp và xinh đẹp làm sao. Đôi lúc cậu cũng có nghĩ đến anh nhưng rồi cũng mau chóng xua tan đi, cậu đã có quyết định thật đúng đắn khi đã chọn cách buông bỏ và ra đi quả thực điều đó rất khó, từ bỏ đi người mình yêu không phải nói quên là có thể quên được đã vậy còn là một người cậu yêu rất yêu nhưng có cố gắng như thế nào cũng không được thì nên học cách chấp nhận và buông bỏ. Giờ đây đối với cậu mà nói đã có thể rời xa được chỗ đó một nơi mà cậu chỉ toàn đau thương và buồn bã. Giờ đây, cậu rất thoải mái với cuộc sống hiện tại không những thể còn có thể cùng mẹ sống vui vẻ nữa.
"Con đang nghĩ gì đó Hưng Hưng" thấy cậu trầm ngâm bà Trương hỏi.
" Không có gì đâu ạ, con chỉ suy nghĩ một chút chuyện linh tinh thôi" Cậu cười nói với mẹ
Cậu nhìn những món ăn thì liên suy nghĩ rằng không biết anh có còn kén ăn hay không. Thật sự thì Bạch Hưng cũng còn quan tâm Đông Hải lúc cậu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thoi-em-bo-cuoc-roi/2857038/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.