"Lăng Tuấn Hy, hôm nay đến lượt em trả bài cho các bạn."
Thầy giáo dạy toán nói dõng dạc từng từ từng chữ một. Nghe giọng điệu của thầy tôi cũng đã hiểu ra Lăng Tuấn Hy hôm nay lại xếp bét lớp. Tôi ngồi bên trong còn Tịnh Thần thì ngồi ở bên ngoài. Cô ấy thường xuyên phải lên bảng nên cần ngồi ngoài hơn là tôi. Tôi không để ý đến lúc phát bài kiểm tra cho lắm, không hào hứng với con số của mình, vì như đã biết trước bản thân sẽ được bao nhiêu điểm. Con số năm của môn toán luôn luôn gắn liền với tôi từ trung học đến giờ.
Lăng Tuấn Hy phát bài đến bàn của Tịnh Thần thì rơi xuống đất. Lục Tịnh Thần theo phản xạ cúi người xuống nhặt bài lên, nhưng tay còn chưa chạm vào bài kiểm tra thì đầu đã cụng phải một vật gì cứng cứng, cậu ấy nhăn mặt lại vì đau. Ngẩng mặt lên, hai mắt chạm nhau khiến cho Lục Tịnh Thần không kiểm soát được cảm xúc của mình, hơi thở rối loạn khiến gò má xinh đẹp bất giác ửng hồng. Lăng Tuấn Hy đặt bài lên bàn rồi mà Tịnh Thần vẫn còn ngẩn người ra.
Tịnh Thần quay xuống bàn dưới, nhìn Lăng Tuấn Hy cười ngại ngùng: "Cảm ơn."
Lăng Tuấn Hy đang xem bài kiểm tra, bộ dáng nghiêm túc này của cậu ta đã khiến cho Tịnh Thần cũng như bị cuốn theo những dòng suy nghĩ đăm chiêu đó, cậu ta nghe xong liền ngẩng đầu lên nhìn, xong lại tiếp tục xem bài kiểm tra của mình lạnh nhạt nói: "Không có gì."
Lục Tịnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thoi-diem-thich-hop-noi-loi-yeu/2975066/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.